Về phần tại sao Thảo My lại cư xử như vậy, cũng như tại sao Dương Khoa hắn lại phải tìm cách lấy lòng cô nàng thì hiển nhiên, tất cả đều bắt nguồn từ pha "bắt quả tang" diễn ra cách đây ít lâu.
Không có bất kỳ cô gái nào vui khi trông thấy người yêu của mình ôm ấp thân mật với một cô gái khác hết, huống hồ sau đó bằng vào quá trình tra khảo gắt gao Thảo My còn biết thêm tin tức động trời là con hồ ly tinh trong mắt cô kia vừa mới thành công leo lên vị trí thư ký chính thức.
Tuy mới chỉ có đồng ý miệng thôi, chưa có quyết định bổ nhiệm giấy trắng mực đen song đích thân sếp lớn đã nói ra thế, đôi bên còn là bạn thân của nhau nữa thì mọi sự đến đây coi như đã an bài đâu vào đó cả.
Giờ khỏi cần động não cũng biết con hồ ly tinh kia một khi đã ngồi ấm chỗ sẽ thoải mái bám lấy người yêu cô như hình với bóng, ngày rộng tháng dài kiểu gì cũng sẽ tìm ra cơ hội hóa thân thành "tuesday" phá hoại chuyện tình của cô.
Bất quá, đó lại không phải là điểm mấu chốt khiến Thảo My giận dỗi đối phương đến mức không thèm nhìn mặt như thế này.
Vì sau khi nghe Dương Khoa cuống quýt giải thích rõ ràng mọi chuyện, cộng thêm liên tục năn nỉ ỉ ôi trong mấy ngày này thì cô cũng tin tưởng rằng tình yêu "anh Khoa" dành cho cô vẫn chưa hề thay đổi mảy may, những gì mà cô chứng kiến chẳng qua chỉ là một nỗ lực trong vô vọng nữa đến từ con hồ ly tinh đứt dây thần kinh xấu hổ kia thôi.
Điều đó không đáng để giận dỗi, cô giận dỗi là do Dương Khoa cho đi cái ghế thư ký quá đỗi vô tư, không màng đến việc cô đã không chỉ một lần bày tỏ bản thân mơ ước cái ghế đó đã lâu.
Phải kẻ khác thì chắc họ tìm cách ưu tiên cất nhắc người yêu người thương trong một nốt nhạc.
Thế mà đây lại chẳng biết chiều lòng gì cả, cứ suốt ngày đem mấy cái lý do lãng phí tài năng ra để chống chế.
Giờ thì hay rồi, mơ ước làm thư ký cặp kè cùng sếp lớn một cách quang minh chính đại, chẳng sợ thiên hạ đàm tiếu của cô đã tan thành mây khói.
Đối diện với kẻ phũ phàng vùi dập mơ ước ấy cô có thể cho sắc mặt tốt mới là chuyện lạ, không nổi cơn tam bành đã là may mắn cho Dương Khoa lắm rồi.
May mắn thật hay không chẳng biết, chỉ biết nhân vật chính của chúng ta hiện tại đang khá là lúng túng, không biết nên làm gì trước cuộc "chiến tranh lạnh" đầu tiên giữa hai người này.
Thà cô nàng cứ kêu rên cứ gây náo loạn như mọi lần đi, rồi hắn sẽ lựa theo đó dỗ dành là mọi chuyện sẽ được giải quyết êm thấm.
Đằng này sau khi nghe hắn thanh minh hết mọi nhẽ xong cô nàng lại từ chối giao tiếp với hắn luôn, mặc kệ hắn nói gì thì nói bản thân cứ ngoảnh mặt làm ngơ suốt mấy ngày hôm nay.
Không tài nào đoán nổi tâm tư của giai nhân, cùng đường bí lối hắn chỉ còn biết bớt chút thời gian mỗi ngày để "vấn an" ngay khi có thể, hy vọng dùng sự kiên trì thành khẩn của mình để đổi lấy sự tha thứ nơi đối phương.
Làm bên đuối lý, đuối cả tình nó khổ thế đấy.
"...!Ôi, hết nước.
┐( ´ д `)┌ "
Đoán chừng hôm nay không có tiến bộ gì hết, thế là sau khi nói hết những gì cần nói Dương Khoa lại một lần nữa thở dài đầy chán nản.
Kế đến, hắn vươn tay vơ lấy một cái ghế rồi ngồi xuống bên cạnh Thảo My, không tiếp tục nỗ lực thuyết phục nữa mà chỉ lặng yên đưa mắt dõi theo cô nàng.
Phần vì nơi này là chốn công sở không tiện bàn nhiều chuyện tình cảm riêng tư, nhưng chủ yếu là do cô nàng đang bận bịu vừa học vừa làm chứ chẳng phải rảnh rỗi gì.
Nài nỉ ỉ ôi nhiều gây sao nhãng mất tập trung có khi cô nàng còn cáu thêm nên thôi, tốt nhất là ngậm miệng đúng lúc đi thì hơn.
— QUẢNG CÁO —
Không sai, chính là vừa học vừa làm.
Hiện tại Thảo My đã bước vào kỳ thi cuối cùng của năm học đại học thứ ba, với rất nhiều môn học chuyên ngành khó nhằn và cần đầu tư cực nhiều thời gian, công sức cho việc ôn luyện mới có thể vượt qua.
Để mọi bề được thuận tiện, cô nàng đã không chút do dự mang tài liệu học tập đến công ty Ninja Entertainment nhằm đảm đương một lúc cả hai việc, mặc dù cô hoàn toàn có thể xin nghỉ việc nơi đây để tập trung học hành chẳng sao hết.
Cụ thể hơn, giấy bút đặt trên bàn làm việc bây giờ đang là tài liệu của một môn học nào đó nghe cực kỳ cao siêu đối với cả người sống hai đời như Dương Khoa hắn, còn trên màn hình máy tính thì lại đang mở cả tá bản thảo thu thập số liệu hỗ trợ cho công việc kiểm nghiệm trò chơi.
Nhìn sơ qua thì cái nào cái nấy có cả đống chữ, hơn nữa còn là chữ vừa ghi chép ra chứ chẳng phải soạn sẵn từ lâu.
Trời mới biết được tại sao cô nàng có thể vừa học vừa làm như siêu nhân thế, và còn đáng nể hơn nữa là thành tích của cô không hề chịu bất cứ ảnh hưởng tiêu cực nào đến từ việc ấy hết.
Nghe nói kể từ thời điểm dấn thân vào Ninja Entertainment trải nghiệm cuộc sống người làm công đến giờ điểm số trên trường lớp của cô nàng không những không giảm đi mà còn tăng lên, ấn tượng đến độ cô nàng sắp thành khách quen của những buổi công khai tuyên dương tấm gương hiếu học do trường tổ chức.
Còn mảng công việc thì khỏi phải bàn, tổ đội Game Tester hiện tại vẫn chưa có ai dám vỗ ngực nhận mình tài giỏi hơn cô nàng, còn tổ đội Media thì ối lần rỉ tai hắn rằng có cô nàng gia nhập cứ như lợn mọc thêm cánh vậy.
Thuận lợi đủ đường.
Tiếc mỗi một cái là cô nàng không phải nhân viên chính thức của công ty, dẫn đến không thể tham gia vào đầy đủ các đầu công việc của phòng ban và sự trợ giúp mà cô nàng cung cấp cũng bị hạn chế theo.
Nếu có thể tạo điều kiện cho cô nàng hoạt động "hết công suất" khéo "bộ tứ" nổi bật nhất bộ môn phải đổi tên thành "bộ ngũ" chứ chả đùa.
Tóm lại, cô bạn gái đáng yêu ngồi trước mặt Dương Khoa hắn đây mới xứng danh thiên tài, còn cái ngữ chỉ giỏi "nhập khẩu" trò chơi của thế giới cũ sang đây rồi "xào nấu" lại trước khi phát hành như hắn đến tư cách xách dép cũng không có.
Chỉ là thiên tài độ này giận dai quá, cứ lầm lì không nói không rằng khiến hắn khổ sở tìm đủ mọi cách để làm lành rồi mà đối phương vẫn chưa tha cho.
Lại còn dỗi lúc nào không dỗi, đi nhè đúng lúc công ty gặp phải nguy cơ dầu sôi lửa bỏng để dỗi nữa chứ, trái khoáy thực sự.
"Sếp Khoa.
Mọi người tụ tập đông đủ đây rồi mời sếp tham gia hội ý cùng mọi người ạ."
Giọng nói của Huy Chu vang lên phía sau lưng nhanh chóng kéo Dương Khoa ra khỏi mớ suy nghĩ rối rắm trong đầu.
Tạm gác chuyện cá nhân sang một bên, hắn điềm đạm quay người gật đầu với đội ngũ nhân viên mới tập hợp lại thay cho lời chào hỏi, sau đó ra hiệu cho ai nấy bắt tay vào công việc luôn nhằm tiết kiệm thời gian quý báu.
Thế là