“Tầm ngắm….”
Thấy Dương Tâm đột nhiên nhắc đến mình Dương Khoa theo bản năng nhẹ giọng lẩm bẩm.
Kế đó, liên tưởng đến lệnh "trục xuất" vừa được Dương Trạch bố hắn ban hành hắn bất giác đưa tay gãi đầu ra chiều rối rắm: "Thế tức là, bố không nói đùa về chuyện ra ở riêng của em đâu phải không anh Tâm?"
"Đương nhiên.
Em cứ làm như bố Trạch hay đùa lắm không bằng.
Có đùa cũng chỉ đùa với cháu nội đây thôi, cỡ anh em mình còn lâu mới đến lượt." Dương Tâm gật đầu khẳng định.
"Trời ui, đằng chị Uyên còn chưa đâu vào với đâu đã tính an bài chuyện của em….
Rồi còn cái gì mà "nhà cho hai đứa" vậy? Lo xa quá đáng."
"Cái thằng này, bố lo liệu chu toàn thế mà còn dám mở miệng chê.
Mất công lắm bố mới thuyết phục được cả họ để căn nhà to nhất ngõ sau cho em đấy Khoa, vừa rộng rãi lại vừa tiện đường đi lại đố hai đứa em tìm được cái tổ ấm nào thích hợp hơn luôn.
Không hài lòng thì nói với anh một câu anh đổi nhà luôn, sang ở ghép với Chính cho biết thế nào là chật chội bất tiện này.
┐( ̄~ ̄)┌ "
" (¬_¬) Ghép quái gì, nhà anh với nhà anh Chính chung mỗi lối đi thôi chứ có chung phòng hay chung vách gì đâu mà kêu ghép….
Mà ý em không phải là vụ nhà cửa, em muốn nói về cái vế hai đứa phía sau ấy.
Hai đứa bọn em còn trẻ quá, tuổi mới đôi mươi yêu đương phơi phới ai lại chưa gì đã tính chuyện nhà ở riêng thế, quá bằng cầm đèn chạy trước công nông.
Rồi nhà chú Thành mà biết chuyện này sẽ nghĩ gì về nhà mình?"
"Hề, tưởng gì chứ bố với mẹ thấy con cái yêu thương nhau thật lòng, lại đẹp đôi nữa thì chả cầm đèn chạy trước công nông? Mấy đời anh chị đây đều vậy cả em cứ làm như lạ lắm ấy hả Khoa?"
Cười khẩy khi thấy Dương Khoa nghiêm trọng hóa sự tình lên, Dương Tâm hơi nghiêng đầu nháy mắt với hắn bồi thêm: "Còn đằng chú Thành thì em khỏi phải lo, cô chú mà không ngầm đồng ý thì còn lâu bố mới thu xếp sẵn sàng như thế.
Thằng em út của anh đúng sướng nhất quả đất, cha chú hai nhà toàn người tinh tế."
"Hả?!"
Lại thêm một tin tức nữa bất ngờ quá đỗi, khiến nhân vật chính của chúng ta không khỏi cảm thấy hoảng hốt: "Anh nói thế nghĩa là nhà chú Thành đã biết rồi? Lại còn đồng ý…, đồng ý cái gì vậy?"
"Đồng ý tác hợp hai đứa tiến tới hôn nhân, về ở chung một nhà đó thằng em út khù khờ của anh ạ.
Thiệt tình, mọi ngày thông minh lắm mà sao hôm nay…."
"(Vỗ trán) HÔN NHÂN?!...!Ô mai chúa, người trong cuộc đây còn chưa có động tĩnh gì mà người ngoài cuộc đã rủ nhau cầm đèn chạy trước công nông hết cả….
Cô chú nói lúc nào mà sao em không biết vậy anh Tâm?"
"Vẫn là trong lúc em đi công tác xa nhà đó.
Anh bảo rồi, lúc em đi nhà mình xảy ra nhiều chuyện hay ho lắm mà lại….
Ai u cục cưng của bố ngoan nào, sắp về đến nhà rồi."
Trước dáng vẻ thất thố nơi đứa em út, Dương Tâm thích thú trấn an bé Bột vùng vẫy trong vòng tay, sau đó cất giọng đều đều tường thuật thêm một chập nữa.
Quả thực, trong những ngày Dương Khoa dẫn đoàn đội nhân viên Ninja Entertainment đi chu du khắp thế giới thì hai nhà có gặp mặt thăm hỏi lẫn nhau một phen.
Nhân lúc Ngọc Linh cho biết đứa con gái yêu của bà sắp sửa lên xe hoa trong tương lai không xa, phía gia đình Thảo My bèn thuận thế đưa đẩy câu chuyện sang chủ đề chuyện tình con cái hai nhà, với trọng điểm là xác định xem khi nào thì đôi bên có thể chính thức gọi nhau một tiếng thông gia.
Tín hiệu gửi đi từ phía nhà gái hết sức rõ ràng: chúng tôi ưng thằng Khoa con ông bà rồi đấy, ông bà còn chờ gì nữa mà không an bài dần xe hoa cho cả nhà chúng tôi nữa đi.
Để nhà gái chúng tôi còn tự hào đi khoe với thiên hạ rằng chúng tôi cũng có rể hiền như ai nào.
Hơi có phần chủ động thái quá, căn bản vợ chồng Tuấn Thành - Hoàng Lan từ lâu đã nghĩ thoáng rằng con gái lớn rồi cũng phải gả ra ngoài chứ chẳng thể giữ bên mình được mãi.
Mà Thảo My thì vốn đã mơ ước ở bên Dương Khoa trọn đời từ lâu, mấy năm nay được đối phương đáp lại tình cảm cô nàng càng là sung sướng lên mây không thèm để mắt đến bất kỳ chàng trai cùng lứa nào khác.
Thấy lời khuyên bảo nhắc nhở đã nói đủ nhiều mà con mình vẫn khăng khăng một mực như vậy, cực chẳng đã thế là vợ chồng họ đành phải… vui vẻ tính toán chuyện cưới xin với gia đình nhà họ Dương.
Không có bao nhiêu sự bất mãn hay buồn bực ở đây cả, dù sao đối với nhà cự phú có số má bọn họ thì gia thế chính trị hiển hách như nhà họ Dương quả thực là lựa chọn môn đăng hộ đối, nếu có thể dắt tay kết làm thông gia thì không còn gì tuyệt vời hơn.
Vừa được tiếng, vừa được cả miếng.
Vốn hai người họ chỉ có một nỗi lo lắng duy nhất là cậu ấm nhà họ Dương tỏ ra nghịch ngợm quậy phá, ăn chơi đua đòi quá mức sợ ảnh hưởng xấu đến tương lai thì giờ đây cái nỗi lo ấy đã sớm tan thành mây khói.
Kể từ sau cái lần bỏ nhà ra đi định mệnh chàng trai cứ như biến thành một con người khác vậy, không còn hở ra một cái là giao du với đám bạn xấu hay tham gia vào những cuộc vui vô bổ nữa.
Thay vào đó chàng trai dốc cạn tâm huyết xây dựng nên cả một cơ nghiệp to lớn từ hai bàn tay trắng, chút thời gian rảnh rỗi hiếm hoi sót lại thì dùng để quan tâm chăm sóc thành viên gia đình, dòng họ chẳng khác gì một người con người cháu hiếu thảo thực thụ.
Đối xử với con gái yêu của chính bọn họ thì càng khỏi phải bàn, yêu thương cưng chiều hết mực đồng thời chưa bao giờ đi quá giới hạn khiến bậc cha mẹ phải khó xử hết.
Biểu hiện chuẩn mực không thể chê vào đâu được làm cả Tuấn Thành lẫn Hoàng Lan đều bị chinh phục triệt để, không còn bất cứ lăn tăn gì về mối hôn sự sớm muộn sẽ phải xảy ra.
Bất quá, có lẽ hai người họ sẽ không vội vã tìm đến gia đình Dương Khoa bắn tín hiệu công khai như vậy mà sẽ đợi thêm một khoảng thời gian nữa, nếu như dạo gần đây đứa con rể tương lai Dương Khoa không làm ra cử chỉ "xứng đáng nhận điểm 10" trong mắt họ: cho Thảo My tiến vào công ty Ninja Entertainment làm thực tập sinh.
Hành động đơn thuần là chiều lòng giai nhân ấy không ngờ lại đánh bậy đánh bạ trúng vào tâm tư muốn rèn giũa con cái của các bậc phụ huynh nói chung, càng không cần phải bàn đến địa vị xã hội cao ngất của vợ chồng Tuấn Thành - Hoàng Lan bày rành rành ra đó.
Con gái họ từ thuở xuất sinh đã được chú định sẵn không phải hạng người tầm thường, song để trở thành người tiếp quản một phần cơ nghiệp của bọn họ thì tôi luyện thực tiễn là hạng mục bắt buộc phải triển khai.
Tuyệt không thể chỉ trông cậy vào trường lớp, hay thiên tư thông minh tuyệt đỉnh của cô nàng để rèn giũa ra những thứ như kinh nghiệm đối nhân xử thế, bản lĩnh đương đầu với khó khăn vân vân mây mây….
Và cái hành động vô tư mở cửa chào đón của Dương Khoa có thể không là gì đối với hắn, nhưng đối với gia đình Thảo My thì lại không khác gì buồn ngủ có thằng con rể tương lai trải sẵn chiếu chăn.
Tuy vai vế nhân viên thực tập có hơi kém cỏi, chuyên ngành làm việc cũng không mấy phù hợp với kiến thức học trên trường lớp song như vậy đã là tạm ổn tại giai đoạn vừa học vừa làm hiện giờ.
Mấu chốt là cô nàng