“Hừm, được thoải mái làm theo ý mình từ đầu chí cuối thì ai mà chả chuyên chú? Đổi lại là em đây em còn chuyên chú gấp vạn lần!”
Lời vừa dứt, thành viên mở lời nói móc trước đó lập tức đáp lại bằng giọng điệu dấm dẳng, chắc là bản thân vẫn còn chưa hết bực sau phen bẽ mặt: “Lại còn không thể kém miếng, anh bảo không thể kém miếng kiểu gì khi mà mọi sáng ý của chúng ta đều bị gạt đi hết nhẵn, chỉ chừa lại mỗi sáng ý của tụi nó chứ? Đóng góp có được công nhận đâu mà chả kém miếng?"
"Chậc, thì…."
"Chuẩn.
Dự án này đến bây giờ chả khác gì sàn diễn dành riêng cho đám thằng Phan Anh, hạng anh em mình chỉ là tay sai chỉ đâu đánh đó.
Không làm ầm lên như hồi xưa nữa đã là nể mặt nhau lắm rồi anh giai." Theo sát ngay sau, thành viên tên Ngạn nhanh miệng phụ họa.
Thông qua lời nói của hai người có thể thấy dự án "Kỷ nguyên" của Hoasgame thì ra vẫn còn đó mảng tối nảy sinh lúc ban đầu, thẳng đến tận bây giờ vẫn chưa được giải quyết êm xuôi.
Độc tài.
Kể từ sau phi vụ dựa bóng cao tầng bác bỏ ý tưởng "sĩ khí" của cô nàng đồng nghiệp Quỳnh Anh, phe cánh phản quân Ninja Entertainment như một lẽ tất yếu ngày càng trở nên quá quắt trong việc hoạch định ý tưởng và chế tác nội dung trò chơi.
Cậy mình đắc thế, nhóm người này không ngừng tiến hành "vạch lá tìm sâu" loại bỏ hết thảy những gì được cho là không phù hợp với "Kỷ nguyên" - một cách gọi khác của hệ thống ý tưởng đến từ đội ngũ bọn họ.
Từng bản phác thảo bị gạt sang bên lề, từng đầu công việc phải ngậm ngùi đổ bỏ mà bọn họ chẳng thể nào làm được gì, tranh luận tay đôi cứ như nước đổ lá khoai còn đi tìm cao tầng lý lẽ mặc định nhận về kết quả nghe theo an bài của kẻ đã chứng minh bản thân với siêu phẩm "Age of Empires" nức tiếng ngoài kia.
Phải, sau tất cả bằng một cách thần kỳ nào đó phe cánh phản quân Ninja Entertainment vẫn cứ là “con cưng” trong mắt các sếp, vẫn cứ nhận được những sự thiên vị lẽ ra không nên tồn tại trong môi trường làm việc chuyên nghiệp nói chung.
Nhiều lần phản đối không thành cuối cùng dẫn đến hiện trạng như bây giờ: một nửa đoàn đội tham gia chế tác "Kỷ nguyên" chẳng còn mặn mà gì với sản phẩm trong tay nữa, kết quả tương lai ra sao thì ra họ chỉ muốn nhanh nhanh chóng chóng kết thúc cơn ác mộng trước mắt mà thôi.
Vẻ hòa thuận biểu hiện bên ngoài không chỉ nhờ vào những buổi làm việc căng thẳng vất vả, mà nó còn phần nào được xây dựng dựa trên sự buông xuôi nữa.
May mắn là ở chiều ngược lại phe cánh phản quân Ninja Entertainment tự mình cho ra được hệ thống dàn khung ý tưởng, nội dung đủ đặc sắc để đảm bảo chất lượng trò chơi tiếp cận mức kỳ vọng ban đầu, qua đó kiểm soát tình hình chung không để mọi thứ diễn biến theo chiều hướng bung bét không thể vãn hồi.
Cho đến những ý tưởng, nội dung của phe cánh phản quân ấy liệu có thật sự đặc sắc hay không chắc chỉ có ông trời mới trả lời được.
Nói gì thì nói, đến giờ sản phẩm vẫn chưa triệt để thành hình, chất lượng chưa trải qua kiểm chứng bởi số đông thì mọi kết luận đều chỉ mang tính chất tham khảo.
Hết thảy vẫn còn đợi chờ ở phía trước.
“...!Vậy anh em muốn thế nào? Hoàn cảnh xô đẩy như vậy, trời không chịu đất thì đất đành chịu trời thôi chứ đất lật tung được trời lên chắc? Huống hồ đám thằng Phan Anh đánh giá khách quan mà nói tụi nó vẫn có chút chân tài thực học chứ không phải không.
Dàn khung tụi nó bày ra đấy anh em có thể bám vào triển khai ý tưởng của mình mà, chịu khó ứng biến thì thừa sức để lại dấu ấn.” Ý tốt không được đồng đội hiểu cho và ghi nhận cố nhiên là thành viên gợi chuyện lúc đầu chẳng thấy vui vẻ tý nào.
Dù vậy người này vẫn ra sức thuyết phục mọi người tìm cách “sống chung với lũ”, chủ yếu là làm vậy cũng có lợi cho chính bản thân bọn họ chứ không phải không.
“Thì không ai nói tụi nó không có chân tài thực học cả, nhưng coi mình vô địch thiên hạ còn người khác chỉ ngang hàng cỏ rác là em đã không thích rồi.
Mà mọi người thế nào thì em không biết, chứ em là em không thiết tha gì với việc bám vào ý tưởng tụi nó triển khai hết.
Rõ ràng chúng ta có những lựa chọn tốt hơn cơ mà, tỷ như quả "sĩ khí" của bé Quỳnh Anh dạo nọ đấy phát triển nó lên có phải là tăng chiều sâu những pha giao chiến lên bao nhiêu không.
Má giờ nghĩ lại vẫn còn cay."
Tiếp tục là màn trình bày dài hơi đến từ thành viên mở lời nói móc lúc đầu.
Thế rồi không đợi ai nấy phản ứng lại người này thuận miệng càm ràm sang nội dung mới: "Còn cả vụ chủng tộc mới đây nhất nữa.
Chọn xây dựng chủng tộc nào cũng phải nghe theo ý kiến tụi nó, mình mà tự ý làm kiểu gì cũng bị dẹp đi.
Mà tụi nó thì cũng năng suất lắm cơ, xem xem bây giờ trò chơi mới có bao nhiêu chủng tộc chơi được? So với "Đế chế" không khác gì ánh nến so với đèn pha!"
"Chuẩn này, nhìn trò "Đế chế" bên Ninja tận hai ba chục chủng tộc chơi được trông sướng cả mắt.
Mà lại chủng tộc nào cũng có nét đặc trưng riêng, không nhiều nhưng thế là ghê gớm lắm rồi."
"Thì người ta phân công lao động hợp lý nó mới ra được thành quả như thế.
Đâu có ì ạch giống bên này, đội kế hoạch chốt lịch nhá hàng với thúc ép tăng tốc chế tác rồi mà vẫn bình chân như vại.
Phen này vớ vẩn nguy to."
"Mạnh dạn bỏ từ vớ vẩn đi.
Nguy to là cái chắc, chèn ép chúng ta cho lắm vào bây giờ họa ập tới có mà giời cứu." Lần này không chỉ xuất hiện một đồng đội tham gia tung hứng như ở trên mà toàn bộ đám đông nhao nhao xen vào biểu thị có chung nỗi niềm bất bình.
Này kỳ thực không có gì đáng ngạc nhiên cả, siêu phẩm nức tiếng đi qua mấy đời trau chuốt còn có tỳ vết nữa là một "Kỷ nguyên" hiện mới chỉ dừng lại ở cấp độ bán thành phẩm chế tác dở dang.
Và nếu phải chỉ ra một điểm bất cập nổi cộm nhất trong trò chơi bây giờ, cho dù các mặt còn lại có ưu tú đến mấy cũng không thể khỏa lấp được, vậy thì đó chỉ có thể là sự thiếu thốn về mặt chủng tộc có thể chọn lựa so với kẻ mở đường dẫn lối “Age of Empires”.
||||| Truyện đề cử: Đẻ Thuê Cho Phương Thiếu |||||
Không như siêu phẩm của Ninja Entertainment với hàng mấy chục chủng tộc Tây Tàu đủ cả, tha hồ cho người chơi