Quay trở lại với Hàn Phong, hắn lúc này đang ở trong một bí cảnh, gọi là Chân Ngã.
Đây là một tổ hợp ảo cảnh do các đại sư trong môn phái hỗ trợ dựng lên, nhằm giúp các đệ tử nòng cốt Vương cảnh tăng cường thực lực.
Hàn Phong bởi vì ngoại lệ, hắn mới có thể đặc cách bước vào.
Ở trong bí cảnh này, dùng tinh thần nhập cảnh, tu luyện tâm ý, cải thiện thần hồn.
Tuy rằng sẽ không bị ảnh hưởng tính mạng, nhưng sẽ có nguy cơ bị tổn thương hồn phách.
Do đó không phải muốn là có thể vào được, hoặc giả tùy ý lạm dụng.
Trong tổ hợp Chân Ngã có rất nhiều loại ảo cảnh.
Có thất tình lục dục cảnh, có chân độc cảnh, lại có ngũ môn cảnh.
Trong những loại đó, tu giả còn có thể chọn nhập hồn chiến đấu, giống như trên chiến trường.
Hoặc cũng có thể chọn tu thiền định, tìm hiểu đạo tâm, tăng tiến tâm ý cảnh.
Lợi ích, đây chính là một trong những ưu đãi lớn nhất của môn phái, khiến cho mọi kẻ khao khát muốn có.
Trong một tổ chức, lợi ích được nhận luôn cao hơn nguy hiểm phải gặp.
Vì thế mới có thể lôi kéo thêm được nhiều nhân thủ tham gia, cũng như giữ được người tài ở lại.
Đây là điều hiển nhiên, bất kỳ ai gia nhập một thế lực nào, tất cả đều phải nhìn vào lợi ích được nhận và cái giá phải trả.
Hàn Phong chọn một ảo cảnh gọi là Chân Tâm cảnh, tâm thần của hắn lúc này đang nhập vào ảo cảnh.
Tâm là gì?
Xung quanh hắn đều là những hình ảnh từ quá khứ, cho tới hiện tại.
Hàn Phong nhìn thấy hình ảnh hắn được một nữ tử chăm sóc, đây là lúc hắn vừa tiến nhập Tru Thiên Môn.
Tiếp đó hắn lại nhìn thấy mình năm tám tuổi, khi đó mở ra tư chất linh căn.
Hắn nhìn thấy mọi người vui mừng, bản thân hắn cũng sinh ra cộng hưởng, nụ cười bắt đầu hiện dần trên môi.
Hình ảnh sau đó là lần đầu hắn gặp Nguyễn Thanh Tâm, nàng ta ít nói, hay cau mày khó chịu mỗi khi hắn làm không đúng ý.
Không chỉ có hình ảnh, xung quanh đó còn có vô số bài giảng.
Những tư tưởng môn phái truyền dạy, cùng với kiến thức tu hành hắn đã từng tiếp xúc.
Tất cả đều hiện ra bao quanh người hắn, không sót chữ nào.
Trải qua mấy ngày như vậy, đầu hắn như muốn nổ tung.
Đây là một loại tra tấn tinh thần, chỉ cần người thấy nhàm chán khó chịu, chính là người sắp tiến tới thất bại rồi.
— QUẢNG CÁO —
Sau dần Hàn Phong lấy đó làm quen, hắn ngộ ra được rất nhiều chân ý.
Những thứ khi xưa khó hiểu, lúc này hắn đã lờ mờ hiểu ra.
Hàn Phong cũng nhận ra nhiều điều, là những thứ trong sách vở không có, cũng không có ai dạy qua.
Con người hành động được là nhờ có suy nghĩ, giao tiếp được là nhờ có trí tuệ, kiến thức là nhờ có truyền dạy, kinh nghiệm là nhờ có thất bại.
Tâm không có hình dạng cụ thể, cũng không có mô tả chính xác.
Hành động có thể giả, lời nói có thể giả, suy nghĩ cũng có thể giả, chỉ có tâm là không thể giả.
Con người có thể lợi dụng suy nghĩ để gạt người, thậm chí mê hoặc chính mình, tự lừa dối bản thân, dẫn tới u mê lầm lạc.
Tâm chính tà, đây chỉ là cách mà người đời phân biệt giữa kẻ ác và người tốt.
Tâm thật ra không có thiện không có ác, cũng không có đúng không có sai, chỉ có nên hoặc không nên.
Giúp người là tốt, hại người là xấu, theo số đông là đúng, theo số ít là sai.
Đây chỉ là quy cách nhận biết từ nhỏ, cho tới lúc lớn hình thành lên bản tính mà thôi.
Nếu ngươi không cho những điều trên là đúng, vậy thì đúng rồi, bởi vì bản tâm của mỗi người đều không giống nhau.
Cho dù nhận thức giống nhau, cũng không hề giống hoàn toàn.
Tâm sinh quan, quan sinh cách, cách sinh động.
Một câu truyện mười người đọc, tất nhiên là mỗi người sẽ có cảm quan, cảm nhận khác nhau.
Cái gọi là chín người mười ý, tâm sinh quan khác nhau, tính cách khác nhau thì góc nhìn cũng sẽ khau nhau.
Sau cùng, đến cả bậc trí giả cũng khó lý giải hết được bản tâm, Hàn Phong từ trong Chân Tâm cảnh bước ra.
Hàn Phong tìm hiểu bản tâm, nhằm chuẩn bị cho việc đột phá Vương cảnh trong thời gian vài năm tới.
Vương cảnh, đây là ranh rới giữa tu giả bình thường và nửa nước bán tiên.
Cũng là một cái rạch lớn cho tất cả tu giả, đa phần sẽ phải dừng lại tại đây.
Bước qua được Vương cảnh, tiến vào Hoàng cảnh, chính thức từ đây trở thành cường giả.
Hoàng cảnh mở ra tâm cảnh, tâm là cánh cửa kết nối với thiên địa, chân chính tìm hiểu pháp tắc đại đạo.
Bởi thế, Hoàng cảnh phải độ Lôi Vấn kiếp, cũng coi như đã có thể gọi là bán tiên rồi.
Sau khi tiến tới Thánh cảnh, độ đủ chín kiếp Thiên Vấn Địa Tai, lúc này mới vượt qua Độ Kiếp phi thăng, chân chính bước vào tiên nhân.
Mấy ngày sau Hàn Phong tiếp tục đi vào Chân Ngã, lần này hắn lựa chọn Chân Độc Cảnh.
— QUẢNG CÁO —
Nơi hắn đứng là một mặt băng xanh biếc khổng lồ, mặt băng như gương, lại như một tấm chiếu lớn.
Dưới chân hắn, hiện ra vô số hình ảnh tai cực, khiến cho người nhìn thấy phải trầm mình.
Hình ảnh bên trái hiện ra, một ông lão ăn xin cả người rách rưới, đang nằm co trên đất.
Bởi vì không xin được cái ăn, đang dần chết đói, khuôn mặt ông ta nhìn hắn cầu khẩn.
Điều đặc biệt, chính là khuôn mặt lão lại có phần giống hắn y đúc.
Tiếp đến là bên phải, một nữ tử đang nhìn hắn với đôi mắt khiêu khích.
Miệng nàng liên tục mở lời, chê hắn quá yếu.
Lại cả người nàng đang ngả vào lòng một tên nam nhân khác, mà nàng ta cũng có khuôn mặt giống hệt Nguyễn Thanh Tâm.
Hình ảnh thứ ba, một tên nam tử