Y hiểu, cô cô Vận Lam trước nay luôn muốn chức vị ấy, muốn dùng nó khống chế cả Vận gia.
Chỉ là phụ thân của y ngồi đã quá lâu, căn cơ vững vàng, nhất thời khó mà lay chuyển.
Hiện tại cô cô nói vậy, tức là đã chịu từ bỏ sao?
Không đúng, đây là kế lùi một tiến hai.
Vận Kinh Hồng suy nghĩ cẩn thận, Vận Lam muốn đưa y lên làm gia chủ kế nhiệm, mục đích là gì.
Rất rõ ràng, căn cơ của y không vững, kinh nghiệm hạn chế, dễ mắc sai lầm.
Để bản thân lên nắm quyền, chắc chắn khó mà phục chúng.
Từ đó Vận Lam kiếm cớ làm khó, thao túng dễ dàng hơn.
Chẳng mấy mà quyền hành bị Vận Lam thâu tóm, địa vị mất sạch.
"Không đúng!"
Vận Kinh Hồng lại lóe lên một suy nghĩ khác.
Trước đó cô cô và phụ thân đã bàn qua, vậy tức là phụ thân y cũng biết.
Ông ấy không cản, điều này chứng tỏ đôi bên đã đạt được hiệp ước gì đó.
Vậy mà…
"Ngươi không cần nghi ngờ, trước đó ta và cha ngươi đã bàn cả rồi.
Chúng ta quyết định, để ngươi sau này trở thành gia chủ kế nhiệm đời tiếp theo.
Thế nhưng trước đấy…."
Mắt thấy Vận Kinh Hồng suy nghĩ sâu xa, Vận Lam mở lời cắt ngang, chính thức thừa nhận chuyện này.
Thật ra nàng không chỉ chấp nhận đưa Vận Kinh Hồng lên làm gia chủ, mà sẽ còn chỉ điểm giúp gã tu hành tăng tiến.
Đổi ngược lại, Vận Nhất Khí sẽ không can dự vào sự tình Vận gia.
Ngoài giúp nàng dẹp yên nội đấu, ông ta cũng sẽ dần chuyển giao một số đặc quyền cho nàng nắm giữ.
Điều này thỏa đáng, đôi bên đều có lợi.
Vận Lam xưa nay luôn nhìn thực lực đánh giá, cách nhìn này vẫn không thay đổi.
Nhưng sau khi chứng kiến thủ đoạn của Phương Thuấn, nàng đã quyết định đối sách, phân rõ chiến lược cụ thể.
Một trong số những thay đổi ấy, chính là cải tổ lại Vận gia.
Với nàng, Vận Kinh Hồng tư chất còn chưa đủ để nắm quyền, điều hành Vận gia.
Chẳng qua, hiện tại đưa gã lên thì lại có lợi cho nàng.
Thâu tóm địa vị dễ dàng, cuối cùng...!gã chỉ là gia chủ bù nhìn mà thôi.
Không cần lo nội đấu, nàng sẽ rảnh rang hơn để đối phó với Phương Thuấn.
Đương nhiên nàng ta cũng hiểu, Vận Nhất Khí không ngốc.
Ông ta muốn nàng giúp Vận Kinh Hồng tu hành, cũng là để gã sau này danh xứng với thực.
Nhìn chung, lần này ông ta chấp nhận chọn phần thiệt, chủ yếu là vì tộc nhân Vận gia.
Đây cũng là điểm Vận Lam kính nể ông ta một bước, không có làm thái quá.
Chỉ có Vận Kinh Hồng lúc này là hỗn loạn, khi y biết chuyện này, y đã hiểu ra nhiều thứ.
Phụ thân buông tay, nghĩa là đã chấp nhận thất bại.
Ông ấy làm vậy vì y, nhưng đây đâu phải con đường y muốn đi.
Y muốn tự lực cánh sinh, dựa vào đôi bàn tay của mình, chứng minh cho tất cả mọi người cùng thấy.
Y đang định mở lời từ chối, vừa hay nghe tiếp lời của Vận Lam, làm cho sắc mặt khó coi.
"Nghe nói gần đây ngươi có giao tình rất tốt với một gã họ Tuyệt, lúc nào có thể dẫn ta đi gặp hắn chăng?."
Vận Lam ở bên nhìn sắc mặt đoán tâm tư, biết là gã ta đang lao lúng.
Thế là nàng mở lời tiếp tục, cho gã một bất ngờ.
Vận Kinh Hồng quả thật bất ngờ, mồ hôi đã đổ đầy trán.
Phụ thân… Người không muốn để con có lựa chọn nào khác sao…
Y biết, đây là chủ ý của phụ thân, muốn y không còn lựa chọn nào khác, bắt buộc phải chấp nhận nó.
Không có phụ thân hậu thuẫn phía sau, nhiều mối quan hệ cũng đã bị lộ tẩy.
Mọi kế hoạch sụp đổ, đây đúng là cùng đường đối với y.
Không chấp nhận, y sẽ chẳng có gì, mất sạch tất cả.
Còn chấp nhận theo ý Vận Lam, y sẽ từng bước trở thành con rối, một tộc trưởng bù nhìn trong mắt mọi người.
Thứ lợi ích chân chính chỉ có thực lực, cùng với chút kinh nghiệm ít ỏi.
Lúc này y mới hiểu cái cảm giác tiến thoái lưỡng nan mà khi trước Vận Lam phải chịu, quả là không dễ chịu chút nào.
Vận Lam mỉm cười uống trà, chuyện này vốn đã trong dự định rồi.
Nàng biết gã có thiên tư không tồi, là kẻ có hùng tâm.
Những người như vậy ít khi để kẻ khác thao túng, luôn tâm cao khí ngạo.
Muốn thu phục gã, phải bắt được điểm yếu, để gã hết đường lui.
Vận Lam cũng hết cách, chẳng qua tư chất của gã quá thấp, xét về lâu về dài thật không ổn.
Nhất là Mệnh gia vừa xuất hiện một kẻ tư chất Huyền phẩm.
Hơn chục năm nữa gã ta học xong quay về, lúc ấy cục diện sẽ lại khác đi, biết đâu sẽ lại giống như nàng và Phương Thuấn lúc này.
Vận Lam chính là không chỉ tính toán muốn lên làm thành chủ, nàng ta còn muốn trù tính tới cả chuyện tương lai, loại trừ hậu họa.
Vì thế, Vận Kinh Hồng dù tâm cơ có đủ, trong mắt nàng vẫn không phải lựa chọn tốt nhất ngồi lên ghế này.
Nói xong, Vận Lam đứng dậy, nàng nhìn ra khuôn viên trước cửa, giọng lạnh như băng:
"Ta làm tất cả đều vì Vận gia! Hừ...!hạ bệ Phương gia chỉ là bước đầu, một hòn đá cản đường mà thôi.
Để Vận gia sánh với các gia tộc nhất đẳng khác, ta quyết sẽ không cho phép kẻ nào làm ảnh hưởng tới nó…."
"Cô cô...."
Vận Kinh Hồng nghe ra được tham vọng của cô cô, hai mắt lóe sáng, đây cũng là tham vọng của y đấy.
Thế rồi trong khoảnh khắc, y chợt hiểu ra nhiều vấn đề.
Phụ thân đưa y vào hoàn cảnh này, chẳng lẽ là dụng kế lấy nguy làm an?
Vận Kinh Hồng trầm ngâm hồi lâu, rồi bất chợt hai mắt lóe sáng.
Y rốt cục cũng đã có quyết định của riêng mình, lúc này nghiêm mặt thưa:
"Cô cô, nếu ta chấp nhận, thậm chí có thể vượt qua những gì người phán đoán.
Người khi ấy sẽ chân chính công nhận, coi ta là gia chủ Vận gia chứ?."
Bản thân Vận Kinh Hồng nhận ra, đây với y chưa hẳn chuyện xấu, ngược lại cũng có điểm tốt.
Thay vì nội đấu tranh chấp, để cho ngoại địch được lợi.
Chi bằng chấp thuận đề nghị của Vận Lam, rèn rũa bản thân.
Lâu dần có thể chứng minh