Trở lại gian phòng Mệnh Tại Y, nàng ta lúc này đang chậm rãi ngồi uống trà, trước mặt là một bàn cờ cổ.
Ánh mắt nàng tỏ ra đăm chiêu, giống như đang gặp phải một nước cờ hiểm.
"Hừ… bố cục này… đặc sắc lắm…."
Mệnh Tại Y nhìn bàn cờ, nhưng lại như đang nhìn thế cục Quảng Hà thành.
Sự tình hai nhà Phương, Vận mò tới đây hỏi cưới, nàng khi này đã biết.
Quả nhiên vẫn đúng như dự liệu, danh tiết với bọn họ cũng không bằng lợi ích.
Theo như nàng phân tích, Mệnh Tiêu Tai sẽ rất khó từ chối hôn sự này, điểm mấu chốt vẫn nằm ở quan hệ và lợi ích.
Ông ta liệu có dám từ bỏ lợi ích đang có và sẽ có, để cố giữ nàng ở lại? Trong khi biết nàng từng nói muốn rời đi.
Mặc dù ông ta sẽ tìm mọi cách giữ nàng ở lại, thế nhưng nếu không giữ được, ông ta sẽ mất trắng.
Trong khi đó từ chối hôn sự, lợi ích có khi còn bị giảm sút nghiêm trọng.
Cho nên có thể nói Mệnh Tiêu Tai đã gần như đưa ra quyết định rồi, chủ yếu là ông ta đang cân nhắc, giữa được và mất khi đổ về phe nào mà thôi..
Chọn Phương gia, đây là điều ai cũng nghĩ tới đầu tiên.
Thứ nhất quan hệ thêm chắc, lợi ích từ việc buôn bán Phương gia đem lại ngày càng lớn hơn.
Thứ hai, có Hợp Linh cảnh như ông ta chỉ dạy, tiền đề phát triển của nàng rất lớn.
Mệnh Tại Y lắc đầu, nhìn mặc dù lợi ích rất lớn, nhưng thâm tâm ông ta nhất định lưỡng lự khi chọn phe này, tất cả chỉ bởi Vận gia.
Dựa theo kiếp trước, Vân gia thắng cuộc, Phương gia buộc phải rời Quảng Hà thành.
Điều này có nghĩa, nếu lịch sử lặp lại, Mệnh gia ắt sẽ gặp họa lớn.
Nhưng cho dù không biết, Mệnh Tiêu Tai sẽ không ngu ngốc mà bỏ qua, không suy nghĩ tới vấn đề này, thậm chí lao lực trăn trở nhiều đêm.
Cho nên nếu được, Mệnh Tiêu Tai rất muốn gả nàng cho Vận gia, để làm ngư ông đắc lợi.
Chỉ là điều này có thể sao? Rất khó.
Nếu gả nàng cho Vận gia, quan hệ của Mệnh Tiêu Tai và Phương gia sẽ đi xuống.
Thử nghĩ, người phe mình lại muốn ôm cả đùi kẻ địch của mình, khỏi nói cũng biết sắc mặt Phương Thuấn thế nào.
Ông ta nhất định sẽ rút bớt đặc quyền, áp một số lệnh.
Mục đích trừng phạt Mệnh Tiêu Tai, cảnh cáo Mệnh gia, thậm chí tranh đấu sẽ vì vậy mà nổ ra sớm hơn.
Cho nên đối với Mệnh Tiêu Tai, đây là một bước đi nguy hiểm.
Ông ta phải suy tính nhiều mặt, nhất là phải cân bằng hai phe, tránh gây xung đột.
Hơn nữa, Mệnh Tiêu Tai phải biết rõ một điều, ý đồ Vận gia tới đây.
Tuy rằng ngoài mặt là vì bí ẩn thân thế Mệnh Tại Y, thế nhưng đây cũng là một kế chia rẽ quan hệ.
Bởi nếu nàng làm dâu Vận gia, đương nhiên quan hệ của Vận gia và Mệnh gia sẽ gần hơn lúc trước.
Điều này lâu dài sẽ khiến Phương thuấn cảnh giác và chú ý, ông ta sẽ dần nghi ngờ lòng trung thành của Mệnh Tiêu Tai.
Tóm lại, đây là một miếng mồi câu rất ngon, dụ hoặc cực lớn của Vận gia.
Thế nhưng Mệnh Tiêu Tai ăn không khéo, ông ta sẽ bị mắc câu, trở thành quân cờ cho tranh đấu của hai nhà Phương, Vận!
"Như vậy ông ta dù không muốn, nhưng hẳn vẫn sẽ phải chọn phe Phương gia, từ chối Vận gia?"
Mệnh Tại Y vươn tay định đặt xuống quân cờ, nhưng rồi lại lắc đầu.
Nàng không cho là đúng, bèn thu tay về, miệng khẽ lẩm bẩm...
"Bình thường sẽ là như vậy, thế nhưng đây lại là một thế cờ hay, để cho một kẻ khác đục nước béo cò...."
Người này không ai khác, chính là Vân Thái Chi.
Bà ta nhất định sẽ giở trò, động chạm vào thế cục, mục đích thay đổi quyết định của Mệnh Tiêu Tai.
Chỉ bởi...
"Bà ta có một quân cờ tốt, ấy là Mệnh Thủy Nhược!"
Kiếp trước khi nàng rời Quảng Hà thành, Mệnh Thủy Nhược vẫn chưa xuất giá.
Nhưng sau khi chính biến xảy ra, nghe nói nàng ta đã được gả cho Vận Kinh Hồng.
Tuy rằng nguyên nhân không rõ, thế nhưng có một chi tiết đáng chú ý, đó là Mệnh Tiêu Tai không ngăn cản.
Để ông ta không ngăn cản, cái này… có lẽ chỉ có hai nguyên nhân.
Hoặc ông ta bị nắm điểm yếu, hoặc Vận gia bắt buộc phải làm thế.
Kiếp này bởi vì nàng xuất hiện, tình huống tuy có đảo lộn.
Thế nhưng vẫn là một hoàn cảnh tốt với Vân Thái Chi, bà ta nhất định sẽ ra tay.
Nhất là khi Vận Kinh Hồng sắp sửa lên làm tộc trưởng, để Mệnh Thủy Nhược lấy gã ta, đây là cực kì có lợi với Vân gia phía sau.
"Như vậy, bản thân ta… có thể cũng sẽ trở thành quân cờ của bà ta!"
Khi mà Mệnh Tại Y còn đang cân nhắc cục diện, nên nắm hay nên buông.
Khi này Vân Thái Chi vừa rời khỏi một gian phòng, khóe miệng mỉm cười.
Điều ngạc nhiên đó là, trong gian phòng này còn một kẻ khác, ấy là Vận Kinh Hồng.
Sắc mặt y vừa mừng vừa lo, khi thì đăm chiêu, khi thì thâm trầm.
Chẳng qua Vân Thái Chi lại không thèm để ý, bà ta nhắm hướng gian lầu các nơi xa đi tới.
Qua thời gian một chén trà, đi qua hai hàng thủ vệ, bà ta bước xuống cửa gian mật thất…
"Lão gia…"
Vân Thái Chi nhìn người ngồi trong phòng, nhẹ nhàng cất lời, tươi cười ngồi xuống.
"Phu nhân, nàng nói có cách giúp ta giải quyết tốt chuyện này, đây là thật sao?"
Mệnh Tiêu Tai đúng là đang ngồi ở đây, nhìn bà ta nghi hoặc mà hỏi.
Sự tình là trước đó hai ngày, Vân Thái Chi đã nói cho ông ta biết.
Có lẽ đại lễ Vận mời ông tới, chính là muốn ngỏ lời thông hôn.
Chưa dừng tại đó, Phương gia ắt cũng có chủ ý như vậy.
Hôm ấy nghe xong, Mệnh Tiêu Tai chỉ bán tín bán nghi, có hơi khó tin.
Nhưng mà lời thật không sai, hiện hai nhà Phương Vận thật mò tận tới cửa, khiến cho ông giật nảy cả mình.
Thế là ngay trong đại sảnh, Mệnh Tiêu Tai lấy lý do họp bàn cân nhắc, xin được ra ngoài đôi chút.
Sự tình này trọng đại, các gia lão thi nhau nghị luận, sôi nổi cả nửa ngày.
— QUẢNG CÁO —
Event
Kết quả không mấy khả quan, bấy giờ Mệnh Tiêu Tai mới nghĩ tới Vân Thái Chi, ông ta vội gọi bà tới đây để hỏi.
Vân Thái Chi biết