Nhan Kiến Định bật cười một cách lạnh lùng.
“Đúng thế, cậu làm người nắm quyền của tập đoàn Sunrise, cậu hoàn toàn có tư cách nói chuyện với tôi như thế.
Hôm nay tôi tới chủ yếu là muốn nói chuyện hợp tác với Sunrise mà thôi”
Nhan Kiến Định nhìn chằm chằm vào tay của Giang Anh Tuấn, trong đôi mắt của anh ấy xuất hiện một chút mỉa mai.
Giang Anh Tuấn chớp mắt một chút, anh phóng ra khí thế người nắm quyền của mình.
Đã năm năm trôi qua, có rất nhiều chuyện đã từ từ thấm vào máu thịt anh, khí thế của anh đã không còn yếu ớt như năm năm trước.
“Theo tôi được biết, TQT thành lập mới hơn bốn năm.
Tính theo giá thì trường thì vẫn còn chưa tới trình độ có thể bàn chuyện hợp tác với tập đoàn Sunrise nhỉ”
Giang Anh Tuấn nói với vẻ lạnh lùng, đây không phải là lần đầu tiên anh dùng cách đánh đòn phủ đầu này.
Nhưng lần đầu tiên tranh đấu với Nhan Kiến Định, điều này vẫn khiến cho Giang Anh Tuấn không kiêm chế được mà run lên.
Nhan Kiến Định ngồi ở một bên, anh ấy không hề có chút cảm xúc xấu hổ hay căng thẳng này.
Đúng là TQT chỉ mới thành lập hơn bốn năm, cho dù năng lực cá nhân của Nhan Kiến Định có mạnh tới đâu thì cũng không thể để TQT có thể đứng ngang hàng với Sunrise đã có lịch sử trăm năm được.
Nhưng Nhan Kiến Định muốn tìm một chút phiền toái để cho Giang Anh Tuấn tạm thời không có thời gian rảnh vẫn rất đơn giản.
“Cậu cũng nói tính theo giá thị trường à, chủ tịch Tuấn, hạng mục xanh hóa của chính phủ đã bắt đầu đấu thầu rồi nhỉ?”
Khi Nhan Kiến Định nói chuyện thì trên mặt anh luôn có một nụ cười bình thản.
Mặc dù nhìn thì hững hờ nhưng khiến cho người ta cảm nhận được sự áp lực rất lớn.
Giang Anh Tuấn mím môi nhìn chằm chằm vào Nhan Kiến Định.
Có rất nhiều người muốn tạo quan hệ với tập đoàn Sunrise, ai ngờ tới Nhan Kiến Định thì anh ấy lại nắm quyền chủ động một cách tuyệt đối.
Đúng là Giang Anh Tuấn bắt