“Tạm thời không có, đi làm chuyện này trước đi”
Trần Nhật Linh mất tích, đột nhiên Trần Tuấn Tú lại làm một màn kịch như thế, khiến cho anh không có cách nào trở tay.
Giang Anh Tuấn chưa từng nghĩ rằng ông ta còn có thể ra tay với con gái của mình.
Anh đang suy nghĩ thì có người tới báo rằng NhanKiến Định đến.
Bây giờ Hoáắc Anh Tuấn mới tỉnh táo lại rồi để người giúp việc dẫn người vào.
“Chuyện của Trần Nhật Linh, cậu thấy thế nào?”
NhanKiến Định vừa ngồi xuống thì đi thẳng vào vấn đề, anh mở miệng hỏi.
“Tạm thời vẫn chưa có đầu mối gì, không rõ là đến cùng Trần Tuấn Tú đang muốn làm cái gì nữa.
Nhưng tôi đã cho người đi điều tra rồi, nếu kết quả đúng như tôi nghĩ thì có lẽ tôi cũng đã biết Trần Nhật Linh đang ở đâu.”
Hoáắc Anh Tuấn nghe thấy thế thì cũng nói ra cách nghĩ của mình.
NhanKiến Định nhíu mày rồi phất tay với Chu Thanh đứng sau.
Chu Thanh vẫn luôn chú ý tới NhanKiến Định, anh ta thấy vậy thì vội vàng đi lên rồi đặt túi hô sơ lên tay anh ấy.
Xong chuyện thì lại im lặng lùi vê phía sau.
“Đây là cái gì?”
Giang Anh Tuấn ngồi thẳng người, trong lòng anh có chút không yên.
“Tin tức vừa mới nhận được, cậu tự xem một chút đi.”
NhanKiến Định nói xong thì đưa túi hồ sơ của mình cho anh.
NhanKiến Định ngồi dựa vào ghế salon, lông mày anh ấy vẫn luôn nhíu lại, có thể thấy được những gì mà anh rất lo lắng không hề ít hơn Giang Anh Tuấn.
Giang Anh Tuấn mở túi hồ sơ màu vàng rồi lấy đồ bên trong ra.
Cũng không dày, chỉ là mấy tờ giấy, anh vừa rút ra thì có một tấm hình rớt ra khỏi túi rồi rơi trên mặt đất.
Giang Anh Tuấn quay đầu nhìn một lúc rồi mới xoay