Chắc chắn trong này còn những mục đích mà anh chưa phát hiện, nhưng cũng không cần sốt Vũ Tuyết Phương, chỉ cần có thể tìm được Trần Nhật Linh thì anh đã có thể đi ra ngoài.
Thừa dịp còn sớm, Giang Anh Tuấn trực tiếp đi tới tập đoàn Sunrise.
Anh về văn phòng rồi gọi Lâm Tiến Quân tới: “Chuyện hôm qua có đầu mối gì không?”
“Chủ tịch, đã xác nhận với nhà họ Lê rồi.
Đúng là bọn họ đã nhận công trình này nhưng đã thanh toán đầy đủ rồi.
Không có chuyện khất nợ mấy lần.
Còn có công trình mà đám công nhân kia nói không khớp với công trình mà nhà họ Lê làm”
Sau khi hỏi rõ mọi chỉ tiết thì hôm qua Lâm Tiến Quân đã đi tới nơi khảo sát.
Không hề khác với những gì người đàn ông trung niên kia nói.
nhưng trong ghi chép của nhà họ Lê thì không phải là nơi này, Sunrise cũng chưa từng nhận công trình này, càng tra càng mơ hồ.
“Đã tìm được người trung gian chưa? Người ký tên và dấu là ở đâu ra?”
Giang Anh Tuấn cảm thấy chuyện này có chút không đúng, anh nhíu mày rồi hỏi Lâm Tiến Quân.
“Chủ tịch, dấu đúng là của công ty.
Nửa năm trước chúng ta đã từng bị ăn trộm, nhưng toàn bộ văn phòng đều hoàn chỉnh, chuyện này cuối cùng không có kết quả gì, không biết là anh còn nhớ không.’ Anh ta cũng vừa mới nhờ tới mà thôi, chuyện của nửa năm trước vẫn là do một người bảo vệ nhắc nhở nên anh ta mới nhớ ra.
Có lẽ dấu cũng đã bị trộm lúc đó.
“Người ký tên thì sao?”
Mưu tính một chuyện lâu như thế nhưng lại không thể gây nên tổn thất quá lớn cho Sunrise, đến cùng là người chủ mưu đang muốn làm gì? Giang Anh Tuấn càng nghĩ càng không thể hiểu được.
“Cái này tạm thời còn chưa tra rõ, nhưng dựa vào miêu tả của người đàn ông này thì rất có thể là trợ lý của Trần Tuấn Tú.”
Hôm