Nhưng đã tới nước này rồi thì nói những việc này còn có ích gì chứ.
Cháu về đi, đây là lựa chọn của Quốc Nam, dì tôn trọng nó, nhưng cũng xin các cháu đừng tới làm phiền dì nữa”
Mặc dù lý trí của Kiều Loan rất tỉnh táo nhưng trong lòng bà ấy vẫn không thể nào chấp nhận được kết quả này.
Bà ấy cúi thấp đầu xuống, từ chối giao lưu.
“Dì ơi, hôm nay cháu tới đây cũng không phải là muốn dì tha thứ cho chúng cháu.
Bây giờ cháu có mơ cũng muốn đổi anh Nam về, nhưng làm người đều phải nhìn về phía trước.
Dì cũng thấy rồi đó, bây giờ nhà họ Trân đang muốn ra tay với nhà họ Lê, chắc chắn là anh Nam cũng không muốn nhìn thấy dì bị tổn thương.
Dì cứ xem như là dì để chúng cháu làm chuyện này giúp anh Nam, để chúng cháu giữ vững nhà họ Lê giúp anh ấy”
Nhà họ Lê không thể nào xảy ra chuyện nữa, cho dù không làm vì anh Nam cũng không thể để nhà họ Lê xảy ra chuyện được.
Nhan Nhã Quỳnh nhìn chằm chằm vào Kiều Loan trước mặt, trong lòng bàn tay cô toàn là mồ hôi.
“Để Giang Anh Tuấn và NhanKiến Định tới đây đi!”
Kiều Loan nhìn ông cụ Quý còn đang hôn mê trên giường thì thở dài một hơi.
Ông cụ xảy ra chuyện lớn như thế nhưng từ lúc phẫu thuật tới bây giờ chỉ có mình bà ấy trông coi, nhà họ Lê sắp xong đời rồi.
“Cảm ơn gì, cháu sẽ báo với hai người họ ngay!”
Nhan Nhã Quỳnh cười với Kiều Loan một cái rồi cầm điện thoại chạy ra ngoài nói chuyện.
Giống như là hai người đang ngồi đợi Nhan Nhã Quỳnh gọi tới vậy, cô vừa để điện thoại xuống không bao lâu thì Giang Anh Tuấn đã dẫn theo NhanKiến Định xuất hiện trước mặt cô.
“Đi vào nói đi, nhà họ Trần đã bắt đầu ra tay rồi.
Bây giờ nhà họ Lê đã loạn hết cả lên rồi”
Vẻ mặt của Giang Anh Tuấn rất nghiêm trọng, anh xoa đầu Nhan Nhã Quỳnh rồi đẩy cô vào bên trong.
NhanKiến Định vẫn luôn không thích mùi thuốc sát trùng trong bệnh viện, cửa kêu lên một tiếng kẽo kẹt, anh ấy bước vào trong với gương mặt không chút cảm xúc, chỉ là lông mày vẫn luôn nhu lại.
tka nhìn thấy người phụ nữ ngồi trên ghế