NhanKiến Định vừa chủ trì xong một cuộc hội nghị, anh xoa xoa trán, vừa mới ngồi xuống thì đã có điện thoại gọi tới.
“Nói đi”
NhanKiến Định không có tâm trạng để nói nhảm thêm chữ nào, nửa tiếng sau anh còn có hội nghị phải chủ trì, không có thời gian để dây dưa nữa rồi.
“Đám người trước cửa công ty kia đã xử lý chưa, nếu chưa thì để tôi làm thay anh!”
Tâm trạng tốt thì luôn muốn làm chuyện gì đó, Giang Anh Tuấn gác chân lên bàn, dựa vào ghế, híp mắt cười.
“Tạm thời chưa xử lí, tôi giữ lại còn có việc”
Trân Tuấn Tú vẫn không chủ động ra tay trước, vừa hay ông ta muốn tìm người thám thính biệt thự nhà họ Trần, để chuyện lần này lại âm ĩ thêm, ông ta cũng tiện điều người đi thám thính chỗ biệt thự cho rõ ràng.
“Vậy được thôi, nhưng ông thực sự không nghĩ thêm về chuyện để Nhã Quỳnh tới chỗ tôi làm việc sao?”
Vẫn chưa chết tâm, Giang Anh Tuấn thở dài một hơi, nếu biết sớm thì đã không về rồi, vốn tưởng hai người nói chuyện xong thì tình cảm sẽ tốt lên, không ngờ chỉ là anh tự tưởng thế mà thôi, tình cảm quả thực càng ngày càng tốt, nhưng chỉ là bản thân anh, mới tách ra một thời gian thôi mà anh đã hơi nhớ con gái nhà người ta rồi.
“Những chuyện này thì cậu tự hỏi Nhã Quỳnh, không có việc gì thì đừng làm phiền tôi, ba ngày sau tổ chức tiệc ở nhà, tìm người đi biệt thự nhà họ Trần thăm dò chút”
Thân thủ của vệ sĩ của nhà họ Giang là hàng nhất nhì ở Hải Phòng, để nhà họ Giang tìm người thì là tốt nhất rồi, hi vọng lúc đó sẽ có một kết quả tốt.
“Danh nghĩa gì?”
Có việc chính, Giang Anh Tuấn lập tức thu lại nụ cười, để hai chân xuống, lưng cũng thẳng, ngồi trên ghế chau mày hỏi, chuyện bàn tiệc, không có danh nghĩa rõ ràng thì cũng không ổn.
“Chúc