Nhan Tiểu Thư Em Mãi Là Người Tình

Chương 442


trước sau


Nhắc tới cũng lạ, rõ ràng cùng là tai nạn xe cộ, đến bây giờ Lâm Tiến Quân vẫn còn đang ở trong phòng theo dõi đặc biệt, Giang Anh Tuấn lại có thể tự mình ngồi dậy, rõ ràng lúc cấp cứ, vết thương của anh không nhẹ hơn so với Lâm Tiến Quân, đại khái có lẽ là sức hồi phục của Giang Anh Tuấn tốt hơn điI Nghĩ mãi không ra, Nhan Nhã Quỳnh dứt khoát không nghĩ nữa, an phận chăm sóc bên cạnh Giang Anh Tuấn.

Sau khi hai người nói ra lòng mình, trình độ dính lấy nhau lập tức tăng cao.

Buổi trưa chỉ ăn một bữa cơm mà cô đút một miếng, anh cho cô một miếng, sau gần một tiếng mới miễn cưỡng giải quyết xong bữa ăn trưa.

“Ngủ một lát đi, tối ông nội tới nhất định sẽ nói chuyện chính sự với anh, đến lúc đó mới có tinh thần!
Chuyện bên Sunrise cô không giúp được gì, chỉ có thể chăm sóc anh nhiều hơn một chút trong sinh hoạt, trong lòng cô có hơi mất mát, nhưng vẫn cố nở nụ cười khuyên anh.


“Vậy em ngủ cùng anh thì mới ngon giấc được, mặc dù hai ngày nay TQT vận hàng khá tốt nhưng sớm muộn Trần Tuấn Tú cũng sẽ phát hiện NhanKiến Định không có ở đây, Nhã Quỳnh, em có muốn về TQT giúp đỡ một chút không!!
NhanKiến Định dẫn cả Chu Thanh đi cùng, bây giờ toàn bộ TQT không có người đáng tin cậy, sự suy sụp trong mắt Nhan Nhã Quỳnh chợt lóe lúc nãy anh cũng thấy được, tim như bị kim châm nhói một nhát, anh không muốn trở thành gánh nặng của cô, trở thành lý do trói buộc cô, càng là người tự do mới càng vui vẻ, điểm ấy anh rõ hơn bất kỳ ai.

“Nhưng mà, em không biết gì cả, anh cảm thấy đám người ở TQT sẽ nghe em sao?”
Nếu như đi làm việc thì sẽ rất tốn thời gian, lần trước vừa vào văn phòng bận bịu cả ngày, Giang Anh Tuấn đã xảy ra chuyện, kế hoạch đều bị đổ bể, trong lòng cô cảm thấy mất mát cũng lâu, nhưng vẫn luôn giấu trong lòng không nói ra.

Cô rất ghét một lần xảy ra chuyện đều chỉ có thể đứng một bên nhìn, lại không thể giúp được gì, không biết là lần thứ bao nhiêu

như vậy rồi.


Anh Nam chết cũng là lỗi do cô, lúc ấy nếu như cô có thể làm được gì đó thì không chừng cả hai người đều có thể được cứu.

Thế nhưng cô chỉ có thể trơ mắt nhìn anh Nam rơi xuống, ngay cả khóc cô cũng cảm thấy dư thừa.

“Quỳnh, có nhiều việc không phải lỗi của em, đừng đổ hết mọi sai lầm lên vai của mình, em như vậy khiến anh đau lòng lắm”
Cô gái nhỏ dễ để tâm tới mấy việc vụn vặt, Giang Anh Tuấn hiểu suy nghĩ luẩn quẩn trong lòng cô, nhưng mắng không được, đánh không ong, cuối cùng chỉ đành từ từ dỗ dành, hi vọng cô có thể tự mình nghĩ thoáng lên…
“Em không có, Anh Tuấn, anh nói xem nếu như, em chỉ nói là nếu như thôi, nếu như lúc trước em đi theo anh trai cùng bắt đầu tạo dựng TQT, anh nói xem có phải rất nhiều chuyện sẽ không đi đến kết cục hiện tại không?!
Lúc trước lười biếng, chuyện gì cũng không muốn làm, bây giờ nghĩ lại đêu đã muộn, vô số lần tỉnh mộng lúc nửa đêm, Nhan Nhã Quỳnh đều rất hối hận, nhưng lại không làm được gì…
“Quỳnh, không có nhiều nếu như như vậy, chuyện đã xảy ra thì chúng ta phải đối mặt với nó, anh biết em không thể chấp nhận được ngay, nhưng em phải luôn hướng về phía trước, không có việc gì có thể ngăn cản hôn lễ của chúng ta, nghĩ tới chúng ta sau này, nghĩ xem có nên cho Hướng Minh một đứa em gái không… Trên đời còn có rất nhiều việc phải nghĩ, đừng canh cánh quá khứ trong lòng, em còn có anh mà!!
Hôm nay trời thật sáng, cảnh sắc phía xa, người đàn ông trước mặt quả thực lộng lẫy, nhưng tâm trạng của Nhan Nhã Quỳnh lúc này có chút khó tả… em gái, lúc này là lúc nào rồi mà còn muốn cho Hướng Minh một đứa em gái!
Anh vẫn có thể nói ra mấy lời không biết xấu hổ như vậy, quả nhiên là đánh giá anh quá thấp rồi..


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện