Trở về căn phòng của mình, Nhan Nhã Quỳnh mới chậm rãi thở phào một hơi, ngồi đơ ra ở trên giường, cả người như vừa trút được gánh nặng.
Ngồi một lúc, Nhan Nhã Quỳnh run rẩy đứng lên, quả nhiên lừa người khác là chuyện không nên làm.
Còn chưa bắt đầu thực hiện, lòng cô đã sợ hãi vô cùng, cũng không biết ngày mai rốt cuộc có thể lừa được Anh Tuấn không.
Trong đầu suy nghĩ liên miên một hồi, thế nhưng động tác trên tay lại không chậm lại, cô sắp xếp qua loa quần áo, cất gọn đi, tâm trạng mới bình yên trở lại, đi đến bệnh viện với một vài đồ dùng của Hướng Minh.
Thời gian cô đi ra ngoài đã đủ dài rồi, còn tiếp tục kéo dài nữa thì Giang Anh Tuấn sẽ nghi ngờ mất.
Nhan Nhã Quỳnh nhanh chóng quay trở lại bệnh viện, cô hít sâu một hơi, trên mặt nở một nụ cười, đẩy cửa bước vào.
Trong phòng không có ai cả, cửa sổ đang được mở ra, ánh mặt trời vàng rực rỡ chiếu vào, thấp sáng cả phòng, rèm cửa màu trắng nhẹ bay theo gió.
Nhan Nhã Quỳnh có hơi nghi ngờ, đóng cửa lại, bước vào thêm hai bước nữa mới nghe thấy lờ mờ tiếng nước chảy ở phòng tầm, tiếng róc rách không giống như rửa đồ vật gì đó, mà là đang tắm!
Nhan Nhã Quỳnh chau mày lại, nghĩ đến vết thương trên người của Giang Anh Tuấn, có cảm giác không thở được, cô còn chưa kịp lén lút trốn đi, Giang Anh Tuấn đã bằng mặt không bằng lòng, nếu như cô thật sự rời đi rồi, không biết anh còn ngoan ngoãn dưỡng thương không.
Càng nghĩ càng tức, Nhan Nhã Quỳnh đen mặt, đẩy phòng tắm ra, bước vào.
Phòng tắm lúc này đang đầy hơi nước bay lượn lờ, hơi nóng khắp phòng, trên mặt Giang Anh Tuấn còn có nét đỏ ửng hiếm thấy.
“Anh Tuấn, anh đang làm gì vậy?”
Giang Anh Tuấn không nghĩ Nhan Nhã Quỳnh lại quay lại nhanh như vậy, càng không nghĩ đến việc cô sẽ mở luôn cửa phòng tắm ra, xuất hiện trước mặt anh như thế này.
Não anh dừng lại một chút, ngây ngốc nhìn cô hồi lâu vẫn chưa hoàn hồn.
Thế nhưng Nhan Nhã Quỳnh đã hối hận từ khoảnh khắc cô đẩy cửa ra, mắt nhìn Giang Anh Tuấn đang ở trần ngồi trên ghế, da thịt vốn dĩ trắng nõn được nhuộm lên một màu hồng nhạt, vết thương chưa khép lại trên bụng có màu trắng, vừa nhìn là biết