Giọng điệu lạnh nhạt của NhanKiến Định truyền tới mang theo sự tức giận và châm chọc, tiếng hít thở nhẹ nhàng chậm chạp.
“Tôi, tôi mất dấu của cô ấy rồi, chỉ tìm được mỗi Lê Quốc Nam thôi. Quỳnh, không tìm được!”
Giang Anh Tuấn cắn chặt răng, cố gắng chịu đựng cái mũi đang lên men nhẹ giọng nói, ngay cả cô gái mình yêu nhất cũng không thể bảo vệ nổi, còn khiến cô phải chịu tổn thương rất nhiều lần…
Một khoảng thời gian yên lặng thật lâu qua đi, đầu bên kia điện thoại lại lần nữa truyền tới giọng nói của NhanKiến Định: “Sau lưng Trần Nhật Linh có người khác.”
Có thể khiến Giang Anh Tuấn mệt mỏi vất vả như vậy, cách ra tay của người nọ và thế lực sau lưng Trần Nhật Linh hiển nhiên không thể nhỏ hơn anh được, thậm chí thủ đoạn có khả năng càng cay nghiệt quả quyết hơn Giang Anh Tuấn. Nhã Quỳnh rơi vào trong tay một người như vậy chỉ có thể là lành ít dữ nhiều.
“Sau khi tôi tới chỗ này điều tra mới phát hiện, sau lưng Trần Nhật Linh vẫn luôn có người giúp đỡ cô ta, tình hình hiện tại ngay cả việc đối phương là nam hay nữ tôi cũng không rõ, lần này đối phương cũng đi trước tôi một bước đưa Quỳnh đi, lại để lại Lê Quốc Nam ở đây.”
Lá gan to như thế, vậy mà còn dám để lại một người cho anh, nếu không có người tự tin thì chính là hắn ta đã động tay động chân trên người Lê Quốc Nam. Nếu thật sự như vậy, lần này không chỉ riêng Lê Quốc Nam không thể cứu nổi, anh còn mất đi cả Quỳnh. Cái giá phải trả quá lớn.
“Tôi sẽ nhờ ông ngoại lập tức sắp xếp người qua đó, số lượng cụ thể tôi sẽ nhanh chóng thông báo lại với anh. Anh cứ theo dõi chặt chẽ Dương Thừa Húc trước đi, trước khi Dương Minh Hạo còn chưa hoàn toàn suy toàn chắc chắn Trần Nhật Linh sẽ không trực tiếp bỏ rơi Dương Thừa Húc, chú ý một chút, nhất định phải tìm được em gái tôi.”
Dứt khoát nói hết một lượt, hai người họ lại lần nữa rơi vào im lặng, NhanKiến Định thở dài, phát sinh chuyện như