Tôn Kỳ ngồi xuống tĩnh toạ, vất hết chuyện luyện đan ra sau lưng.
Giờ phút này chỉ toàn tâm toàn ý vào tu luyện.
Tôn Kỳ nắm lấy ma thạch hấp thụ.
Hấp thụ xong mười viên ma thạch, Tôn Kỳ cảm thấy linh khí tràn đầy sung mãn, không thể tiếp tục hấp thụ. Có hấp thụ thêm cũng chỉ là lãng phí.
Tôn Kỳ nuốt vào một viên đan dược tăng cường hồn lực. Dùng hồn lực oanh phá không gian giữ cho linh hồ cùng dòng linh khí không bị lấp đầy.
Đây chính là tu luyện thường thức tại Ma giới.
Còn mất bao lâu để linh hồ cùng dòng linh khí vững chắc thì phụ thuộc vào tu luyện chăm chỉ, cơ duyên, thiên phú, đan dược…
Một canh giờ sau, Tôn Kỳ mở mắt thoả mãn. Hắn đã đẩy lùi không gian lại vị trí ban đầu mở linh hồ, linh dòng lại dùng hồn lực gia cố thành hồ, thành dòng làm nó khó bị không gian co rút.
Trong người Tôn Kỳ cũng không có tạp chất do đan dược để lại.
Tôn Kỳ mỉm cười vui vẻ: ta quả nhiên có thiên phú tu luyện hơn luyện đan, cho dù dùng đan dược cũng không để lại tạp chất.
Khoan đã…
Nếu như mình dùng đan dược không sợ tạp chất vậy thì thử dược thì sao?
Xưa nay sở dĩ không ai lấy thân thử dược vì đơn giản sợ tạp chất tích tụ. Thử nghĩ một chút:
Mỗi lần luyện đan, luyện tinh dược ngươi cũng không biết là sản phẩm luyện ra tạp chất thế nào nếu ngươi lấy thân thử dược thì chỉ cần thử vài lô đan dược ngươi đã nổ hồn mà chết.
Lại không nói đến ngươi có thể luyện ra độc đan, phế đan, bạo đan… Chỉ cần dùng một lần thôi là đủ giết ngươi.
Vậy lên bất kỳ luyện linh sư nào cũng không lấy thân mạo hiểm mà dùng hồn nô thử dược.
Nhưng mà Tôn Kỳ lại khác, hắn có hắc động thôn phệ tạp chất có thể không cần lo lắng nhiều như vậy.
Dù vậy Tôn Kỳ cũng không vội vã thử dược ngay, hắn cần kiểm tra hết tác dụng của hắc động.
Tôn Kỳ lục lọi kho đan dược của Hắc Tông rồi lấy đi vài lọ.
Đầu tiên là Tê Liệt Đan có tác dụng làm cho Luyện Linh cảnh tê liệt không thể cử động trong hai canh giờ. Là đan dược nhị cấp trung giai.
Tôn Kỳ bóc một lớp mỏng trên viên đan sau đó ném vào trong miệng.
Khi đan dược còn chưa kịp phát huy tác dụng thì hắc động xoay tròn thôn phệ đan dược biến thành linh khí.
Tôn Kỳ vui vẻ. Quả nhiên đúng như dự đoán.
Tôn Kỳ lại lấy ra Sương Độc Đan. Đan này khi phát nổ sẽ tạo ra sương độc gây khó chịu cho kẻ địch.
Tôn Kỳ bóc nhẹ một chút dùng. Kết quả cũng giống như trước.
Tôn Kỳ lúc này mới biết trước đây mình đã khinh thường hắc động, hắn chỉ dùng hắc động để chuyển hoá năng lượng quả là phí phạm.
Hắc động tác dụng vượt xa suy nghĩ của hắn. Làm hắn càng thấy sợ vị cường giả đã tạo ra môn ma pháp này. Có những tuyệt thế cường giả như vậy tại Ma giới, Nhân tộc làm sao quật khởi.
Tôn Kỳ bỗng nhiên lại cười khổ, mình mới có chút thành tựu sao lại nghĩ quá xa rồi, vẫn là nên lo chuyện trước mắt.
Tôn Kỳ tiếp tục thử nghiệm hắc động.
Tôn Kỳ lúc này phát hiện mình có thể dùng hồn lực tác động vào hắc động khiến nó xoay nhanh hơn, chậm hơn, to hơn, nhỏ lại…
Tất nhiên tác động này là vô cùng nhỏ bé vì hồn lực của hắn còn quá yếu.
Tôn Kỳ thử nuốt Tê Liệt Đan sau đó để hắc động chậm một nhịp. Kết quả là hắn nằm đấy một đống suốt nửa canh giờ, cũng may là chỉ chậm một nhịp nếu không thì hắn còn nằm đây dài dài.
Lúc bị dính tê liệt hết thảy linh khí, hồn lực hắn đều không thể điều động chỉ có thể nằm yên một chỗ, đan này thật đáng sợ.
Tôn Kỳ cười khổ: chơi dại! chơi dại! muốn thử điều khiển hắc động sao lại dùng Tê Liệt Đan.
Cảm thấy mọi chuyện ổn thoả, Tôn Kỳ chuẩn bị thử dược.
Tôn Kỳ lấy ra một giọt trong lọ màu cam nhỏ vào miệng.
Hắc động xoay tròn thôn phệ toàn bộ.
Tôn Kỳ:???
Dược lực chưa kịp phát huy đã bị thôn phệ làm cho Tôn Kỳ không biết được dược tính thế nào.
Tôn Kỳ làm lại.
Lần này hắn làm chậm hắc động thôn phệ.
Khi nuốt tinh dược, thân thể Tôn Kỳ chuyển màu từ trắng sang vàng, cam, lục,… khi tới màu đen thì thân thể bành trướng muốn nổ.
Lúc này Tôn Kỳ thúc đẩy hắc động thôn phệ.
Sau đó thân thể Tôn Kỳ từ từ thu nhỏ bình thường, màu sắc chuyển dần sang màu trắng.
Tôn Kỳ thở ra một ngụm trọc khí.
Thử dược thật nguy hiểm.
Tinh dược này là phế phẩm, nếu không có hắc động hắn chắc chắn bị nổ hồn.
Tôn Kỳ tiếp tục thử bốn lọ tinh dược khác. Kết quả đều là phế phẩm.
Kết quả này không khiến Tôn Kỳ ngạc nhiên. Ai luyện dược lần đầu kết quả đều là như thế.
Trong quá trình thử dược Tôn Kỳ có thể cảm thấy rõ mức độ tạp chất, loại tạp chất, tỉ lệ tạp chất và tinh dược… Đây là sự khác biệt giữa tự thử dược và quan sát hồn nô thử dược. Cái này sẽ giúp đỡ hắn rất nhiều sau này.
Biết được số lượng tạp chất, loại tạp chất, tỉ lệ tạp chất… Tôn Kỳ rất nhanh tìm ra nguyên nhân vì sao. Tổng hợp kết quả, Tôn Kỳ đưa ra kết luận cùng cách luyện dược thích hợp.
Tôn Kỳ bắt tay vào luyện tinh dược.
Một lò đan dược hoàn thành.
Tôn Kỳ cầm trong tay lọ tinh dược nhỏ một giọt vào miệng mình.
Thân thể hắn chuyển sang màu lục nhạt. Tinh dược trung giai.
Tôn Kỳ vui quá đỗi. Không ngờ lần đầu luyện thành tinh dược đã có phẩm chất trung giai.
Nhưng Tôn Kỳ cảm thấy chất lượng tinh dược còn có thể cải thiện.
Luyện dược một lần nữa. Lần này thân thể hắn chuyển sang màu vàng sậm. Tinh dược cao giai.
Lại một lần nữa. Là màu vàng nhạt. Tinh dược cao giai tiếp cận tinh dược hoàn mỹ.
Tôn Kỳ lộ vẻ vui sướng. Hắn biết tinh dược tiếp cận hoàn mỹ là vô cùng hiếm dù cho ngươi là luyện linh sư cao cấp cũng chưa chắc đảm bảo ngươi có thể luyện ra Trích Tinh Thảo tinh dược tiếp cận hoàn mỹ.
Nhưng mà Tôn Kỳ biết hắn có thể luyện ra tinh dược tiếp cận hoàn mỹ tỉ lệ cực cao. Nếu hắn thường xuyên luyện tập có thể là tỉ lệ một trăm phần trăm.
Tôn Kỳ vui sướng nhưng không quên hắn
còn phải luyện được các loại tinh dược khác.
Tiếp theo hắn chọn củ Gấu, khó luyện hơn Trích Tinh Thảo.
Kết quả là thất bại liên tục mười lần.
Đến lần thứ mười một là củ Gấu tinh dược cao giai.
Mười lần thất bại trước là do hắn lần mò các con đường khác nhau, khi đã có được đủ thông tin cần thiết thì kết quả là tinh dược cao giai ngay lần đầu.
Luyện thêm vài lần nữa, chất lượng đều là tinh dược cao giai tiếp cận hoàn mỹ giống Trích Tinh Thảo tinh dược.
Tôn Kỳ biết được rằng tất cả điều này không phải may mắn, hắn có thể luyện thêm nhiều lần kết quả không đổi thậm chí càng ngày càng tốt hơn.
Đây đại khái là lợi thế do tự thử dược đi. Trước đây hẳn là cũng có luyện linh sư nghĩ ra điều này nhưng chắc chắn là không ai dám làm thử, ít nhất là nhiều lần thử dược như hắn.
Tôn Kỳ biết rằng đây là lợi thế cực lớn của mình sau này và cũng là bí mật không thể để ai biết.
Tiếp theo Tôn Kỳ chăm chỉ dành phần lớn thời gian luyện tập chế tinh dược, một phần dành để tập luyện chiến đấu, một phần nhỏ thời gian để nghỉ ngơi.
Tất nhiên là không có chia ra ba khoảng thời gian rõ ràng mà là đan xen: Liên tục thử dược làm hắn tích luỹ linh khí dồi dào cần luyện tập chiến đấu để tiêu hao linh khí cũng để linh khí luân chuyển ngăn không gian co rút.
Khi luyện tập mệt thì nghỉ ngơi. Khi tiêu hao hết linh khí thì lại đi luyện dược.
Thời gian từng ngày trôi qua, đã gần một tháng từ khi Tôn Kỳ trở về thành Thực Nguyệt, Tôn Kỳ mỗi ngày đều có tiến bộ.
Hắn giờ đây có thể luyện thành công bảy loại tinh dược cao giai tiếp cận hoàn mỹ, tu vi đã đến Luyện Linh nhị trọng trung kỳ. Dòng linh khí đã hoàn toàn được củng cố, hồ linh khí cũng được gia cố một nửa.
Tiếp theo là thời điểm quan trọng: luyện đan dược.
Dù sao luyện tinh dược chính là bước chuẩn bị để luyện đan dược, luyện tinh dược có tốt bao nhiêu nhưng không thể thành đan thì tất cả đều như nước trôi.
Đan dược mà Tôn Kỳ chọn là Trích Hồn Đan giống như Tinh Niệm đã từng chọn để luyện chế.
Trích Hồn Đan cần Trích Tinh Thảo tinh dược cùng Âm Linh Thảo tinh dược với tỉ lệ một:một.
Tôn Kỳ luyện liên tục hai mươi lò đan đều thất bại.
Nhưng Tôn Kỳ không chút thất vọng, hắn đang mò mẫm tìm con đường chính xác. Càng luyện nhiều Tôn Kỳ càng có thêm thông tin để luyện đan thành công.
Cuối cùng đến lô đan thứ hai mươi sáu, hắn thành công.
Viên đan dược có chút méo mó, màu sắc tối đen, không có mùi thơm. Nhìn sơ cũng biết chín phần là phế đan.
Nhưng Tôn Kỳ không sợ phế đan, hắn trực tiếp nuốt lấy đan dược.
Tôn Kỳ ngồi xuống tĩnh tâm cảm nhận, thân thể nhanh chóng đổi màu. Khi chuyển thành màu đen thì hắc động xoay tròn thôn phệ tất cả dược lực, tạp chất.
Tôn Kỳ từ từ mở mắt, hắn đã có một manh mối vì sao thành phế đan. Do lửa đốt cháy một phần Âm Linh Thảo tinh dược tạo thành tạp chất.
Âm Linh Thảo tinh dược chịu nhiệt kém hơn Trích Tinh Thảo tinh dược nên khi đốt cùng nhiệt độ thì Trích Tinh Thảo tinh dược không sao nhưng Âm Linh Thảo tinh dược bị cháy.
Cách giải quyết?
Tôn Kỳ suy tư một lúc thì đưa ra một cách: để Trích Tinh Thảo tinh dược vào đan lô trước sau đó đến Âm Linh Thảo. Muốn biết đúng sai thế nào thì chỉ có thể tiếp tục luyện thử.
Vậy là luyện thêm hai mươi lô đan dược. Liên tục ra phế đan. Liên tục tìm nguyên nhân. Liên tục tìm giải pháp.
Suy nghĩ và tổng hợp, tìm giải pháp và làm thử…
Lại thêm mười lô đan dược nữa thì được một viên đan dược tròn trịa, nhỏ nhắn màu lục nhạt, có một vòng đan hoàn, mùi thơm nhàn nhạt cùng hơi nóng của đan mới toả ra.
Tôn Kỳ biết đây mới thực sự là đan dược, còn chất lượng ra sao thì thử mới biết.
Tôn Kỳ thả viên đan dược vào miệng, từ từ nghiền ngẫm.
Một lúc sau Tôn Kỳ thở nhẹ ra, miệng mỉm cười:
“Trích Hồn Đan nhất hoàn trung giai.”
Tôn Kỳ nhớ rõ để có được kết quả như thế này Tinh Niệm phải tốn hai năm thời gian.
Hắn biết thiên phú luyện đan của mình không cao hơn Tinh Niệm. Nhưng mà hắn có hắc động, hắn có thể trực tiếp thử đan.
Không có thiên phú luyện đan thì như thế nào! Hắn vẫn có thể trở thành luyện đan sư.
Lại luyện thêm mười lò đan nữa, Tôn Kỳ đã đẩy chất lượng Trích Hồn Đan lên cao giai tiếp cận hoàn mỹ. Kết quả này Tinh Niệm cũng chưa từng làm được.
Tôn Kỳ mỉm cười sung sướng:
Luyện đan không khó!