Trở lại thành Thực Nguyệt, Tôn Kỳ chọn một cửa hàng bán hết số tài nguyên hắn thu nhập được.
Chủ yếu là bộ phận ma thú, một ít khoáng thạch, còn dược thảo thì bị hắn giữ lại.
Tổng cộng được 524 viên ma thạch.
Tôn Kỳ bước đi trên đường phố miên man suy nghĩ.
Bỗng nhiên hắn dừng bước trước một căn lầu lớn có treo biển hiệu: Thông Thiên Linh Các.
Hai bên cửa lại treo hai tấm biển.
Vạn Sự Đều Thông.
Không Gì Không Biết.
Tôn Kỳ nhìn tấm biển, một chút chần chừ, sau đó bước vào.
Có một thiếu nữ ngồi trước quầy, nhẹ nhàng hỏi:
“Không biết công tử cần tin tức gì?”
Tôn Kỳ nghĩ nghĩ nói:
“Vấn đề tu luyện. Có thể giải đáp được sao?”
Thiếu nữ ồ lên một tiếng rồi mỉm cười:
“Hẳn công tử là tán tu, không có trưởng bối chỉ dạy nên gặp khúc mắc. Những chuyện như thế này bản các cũng thường nhận.”
“Không biết công tử hỏi vấn đề thuộc: Luyện Linh cảnh, Tạo Thể cảnh, hay Hợp Nhất cảnh.”
Tôn Kỳ nghe vậy có chút bất ngờ.
Hắn vốn đang miên man suy nghĩ làm sao mở huyệt Thiên Linh thì gặp tấm biển quảng cáo. Hắn chỉ định vào hỏi xem thế nào không ngờ bọn họ thật có vụ làm ăn kiểu này.
Càng bất ngờ hơn là bọn họ ngay cả vấn đề Hợp Nhất cảnh cũng dám tiếp nên nhớ thành Thực Nguyệt tu vi cao nhất chỉ là Tạo Thể cảnh.
Thông Thiên Linh Các chỉ sợ không phải thế lực bản địa, lai lịch không nhỏ.
Tôn Kỳ đạo: “Vấn đề Luyện Linh cảnh.”
Thiếu nữ lại hỏi: “Là sơ giai, trung giai hay cao giai?”
Tôn Kỳ nghĩ nghĩ, mở huyệt Thiên Linh hẳn là vấn đề Luyện Linh sơ giai.
“Là sơ giai!”
Thiếu nữ viết lên một tấm thẻ gỗ rồi giao cho Tôn Kỳ, lại nói:
“Công tử theo tấm thẻ này mà đi. Tuỳ theo mức độ câu hỏi mà sẽ có mức phí thích hợp. Nếu công tử không hài lòng với câu trả lời có thể quay lại đây khiếu kiện.”
Tôn Kỳ cầm tấm thẻ. Lúc này có một hầu nữ lại gần xem số trên tấm thẻ rồi dắt Tôn Kỳ đi.
Tôn Kỳ lên lầu một, phòng bảy. Đẩy cửa ra thì gặp một lão giả đang ngồi đấy đọc sách. Hình tượng cao thâm khó lường.
Lão giả nhìn Tôn Kỳ mỉm cười, ra dấu cho Tôn Kỳ ngồi xuống.
Lão giả lại chậm rãi hỏi:
“Không biết công tử muốn hỏi vấn đề gì? Công tử nên nhớ mỗi câu hỏi tính tiền một lần, trả lời lại thì lại tính tiền.”
Tôn Kỳ suy nghĩ sau đó nói:
“Vãn bối muốn hỏi tại sao phải mở huyệt Thiên Linh trước tiên?”
Thật ra Tôn Kỳ muốn hỏi rất nhiều nhưng nghĩ kỹ thì câu hỏi này có thể làm gợi ý trả lời các câu hỏi khác như thế sẽ tiết kiệm tiền.
Lão giả hơi ngây ra sau đó vuốt râu cười ha hả:
“Công tử nếu như hỏi kẻ khác câu này chỉ sợ cũng không có câu trả lời chính xác cho dù tu vi có cao hơn lão phu.”
“Lão phu tu vi không cao nhưng lại thích đọc sách, nhất là cổ thư. Chỉ có trong cổ thư mới ghi chép liên quan đến Thiên Linh chi tiết nhất.”
“Lão phu để công tử chọn: 50 ma thạch cho câu trả lời sơ, 80 ma thạch cho câu trả lời trung, 100 ma thạch thì lão phu biết gì nói hết.”
Tôn Kỳ ngẫm nghĩ chốc lát thì chọn câu trả lời 100 ma thạch.
Lão giả cười híp mắt cầm túi ma thạch. Những lời nói khơi gợi cùng ba mức giá chính là đòn bẫy tâm lý để đôi phương chọn mức cao nhất. Chiêu này cũ nhưng luôn thành công.
Lão giả nhanh chóng làm dáng nghiêm túc, cao thâm, từ tốn trả lời.
Ma tộc các vị tiền bối mở ra vô số con đường tu luyện, cũng thất bại vô số. Chỉ có con đường tu luyện Luyện Linh, Tạo Thể, Hợp Nhất là tồn tại được dần dần trở thành chính thống mở ra thời kỳ phồn vinh Ma tộc.
Bắt đầu từ Luyện Linh, mà Luyện Linh bắt đầu từ mở Thiên Linh.
Thiên Linh là gì?
Có thể tạm hiểu Thiên Linh là thiên địa có linh tính.
Mở Thiên Linh chính là kết nối bản thân với thiên địa, thông qua Thiên Linh mà hấp thụ ngoại giới năng lượng ma khí. Biến linh tính của thiên địa thành của bản thân.
Nhưng tự mở Thiên Linh lại vô cùng khó, sau này mới có đan dược bổ trợ mà việc mở Thiên Linh đã không còn là vấn đề lớn.
Tất nhiên tự mở Thiên Linh cũng có chỗ tốt không tưởng. Trong sách cổ có ghi tự mở Thiên Linh sẽ thành Thiên Hải chứ không phải Thiên Linh hồ.
Còn chỗ tốt thế nào thì sách cổ không ghi rõ.
Tôn Kỳ nghe xong thì hít một hơi sâu, thông tin hắn nghe được thật là mở ra một chân trời mới cho hắn.
Thiên Linh thật không đơn giản.
Tôn Kỳ lại hỏi: “Như thế nào tự mở Thiên Linh?”
Lão giả cười ha ha: “Công tử, đây là câu hỏi thứ hai. Trong sách cổ cũng không ghi chép cụ thể nếu công tử muốn biết chỉ cần 50 ma thạch.”
Tôn Kỳ không chần chừ mà lấy ra 50 ma thạch.
Lão giả cười híp mắt tiếp nhận.
Những kẻ đến đây hỏi vấn đề tu luyện, hắn đều vô tình hay hữu ý mà tiết lộ một chút thông tin sách cổ để đối phương tò mò tiếp tục hỏi. Đây lại là một bẫy tâm lý khác mà con mồi trước mắt đã mắc câu.
Thanh niên trẻ tuổi thường bồng bột cho rằng bản thân là thiên mệnh chi tử khi nghe được đường tu luyện tốt hơn thường cho rằng nó được tạo ra cho riêng mình.
Tên trước mắt không phải như vậy sao!?
Tu vi đã vào Luyện Linh ngũ trọng lại nghĩ đến mở Thiên Linh. Không nói đến tự mở Thiên Linh vô cùng khó mà bản thân sách cổ cũng ghi chép mơ hồ, chỉ nói ngươi đã mở Thiên Linh tu luyện đến Luyện Linh ngũ trọng làm sao lại tự mở Thiên Linh?!
Cho dù ngươi có tự phế tu vi mở lại Thiên Linh cũng không được.
Lão
giả lại rãi giảng giải lại trong sách ghi chép:
“Muốn mở Thiên Linh cần có thiên tính cực cao. Thiên tính là gì? Sách cổ cũng không ghi chép.”
“Cần lượng hồn lực cực lớn và tinh khiết duy trì.”
“Cần một loại năng lượng thuần khiết. Loại năng lượng này có chất lượng còn cao hơn ma khí. Nhưng chính xác là năng lượng gì thì sách cổ cũng không nói rõ. Nhưng theo lão phu suy đoán có thể dùng số lượng ma khí bù đắp chất lượng.”
“Kết hợp hồn lực cùng năng lượng oanh phá mở Thiên Linh.”
“Sách cổ chỉ ghi chép có thế. Cụ thể từng bước thế nào thì không biết.”
“Lão phu khuyên công tử cũng không cần nghĩ nhiều vì tất cả ghi chép cũng có thể chỉ là truyền thuyết, không ai có thể chứng minh là thật.”
“Cho dù là thật thì công tử đã khai linh nên không thể lại tự mở Thiên Linh. Dù công tử có phế đi tu vi cũng không được.”
Tôn Kỳ nghe xong thì suy tư, đứng dậy chấp tay cảm tạ lão giả này rồi cáo từ.
Ra khỏi Thông Thiên Linh Các, Tôn Kỳ trở lại phủ Hắc Tông.
Trong phủ mọi vật vẫn như xưa chỉ là có thêm một lớp bụi dày, vài chậu thảo dược héo rũ, vài bụi cỏ sum suê.
Tôn Kỳ kiểm tra lại đồ vật, thấy vẫn còn nguyên trạng. Lời nói của luyện linh sư hội quả nhiên có trọng lượng, bọn đạo chích không dám quấy phá.
Tôn Kỳ thôi động hồn lực cuốn đi bụi bẩn, sau đó lại thanh lý mấy thứ không cần thiết.
Nửa ngày sau việc dọn dẹp mới kết thúc.
Tôn Kỳ ngồi tĩnh toạ trong phòng nghĩ lại lời lão giả Thông Thiên Linh Các nói.
Hắn thấy tự mở Thiên Linh không phải chuyện truyền thuyết, thử nghĩ Ma tộc đầu tiên mở ra Luyện Linh cảnh làm gì có đan dược khai linh, vị Ma tộc này hẳn là thiên phú dị bẩm trác tuyệt.
Khai sáng ra một hệ thống tu luyện truyền cho muôn đời về sau thì đáng được tôn trọng. Thế nhưng hậu bối Ma tộc lại không thể bước theo con đường của tiền bối đã đi nói rõ việc tự mở Thiên Linh cực kỳ khó.
Tôn Kỳ chỉ có hai lựa chọn: tự mở Thiên Linh hoặc dùng Nhập Linh Đan.
Nhập Linh Đan là ma linh đan nhất hoàn do ma linh sư luyện. Tôn Kỳ hiện tại là luyện dược sư nhất cấp không biết ngày tháng năm nào mới có thể tự luyện được Nhập Linh Đan.
Còn đi mua Nhập Linh Đan thì cũng không cần nghĩ, hắn sợ có kẻ nghi ngờ.
Tự mở Thiên Linh mạo hiểm quá lớn, tạp thời không cần nghĩ.
Tôn Kỳ đắn đo suy nghĩ cảm thấy lâm vào ngõ cụt không thể làm ra quyết đoán.
Thôi vậy! tạm thời không có cách mở Thiên Linh thì hắn tập trung vào luyện đan.
Trong tay của Tôn Kỳ hiện tại có 374 viên ma thạch cộng với số ma thạch trong kho tổng cộng là hơn một ngàn viên ma thạch.
Cùng với 67 loại thảo dược trong kho và hắn hái tại Liên Vân sơn mạch.
Số tài nguyên này so với Ma tộc bình thường thì không nhỏ nhưng mà đối với Tôn Kỳ thì quá ít.
Tôn Kỳ quyết định bán đi một số thứ trong phủ kiếm thêm ma thạch.
Sáng hôm sau, Tôn Kỳ vác theo một bao tải đồ bước vào một cửa hàng. Lúc đi ra Tôn Kỳ cầm một túi ma thạch.
Tôn Kỳ bán đi một số thứ không cần thiết kiếm được gần 500 ma thạch.
Tôn Kỳ ghé vào Thiên Hương Lâu.
Thiên Hương Lâu là một cửa hàng phụ thuộc luyện linh sư hội, chuyên bán đồ liên quan đến luyện linh. Lại chuyên ưu đãi chiết khấu cho thành viên luyện linh sư hội.
Tôn Kỳ bước vào trong lâu, một tên tạp vụ bước ra tươi cười tiếp đón.
“Không biết công tử cần gì?”
“Mua thảo dược.”
“Nếu vậy công tử hẳn là luyện linh sư, nếu công tử là luyện linh sư hội thành viên thì sẽ được chiết khấu.”
Tôn Kỳ cầm lệnh bài luyện linh sư hội cấp giơ lên.
Tên tạp vụ cười đáp:
“Công tử là đan dược sư nhất cấp, được chiết khấu 1% khi mua còn khi bán đan thì được tăng thêm 1% lợi ích. Mỗi tăng một cấp luyện linh thì chiết khấu sẽ thay đổi.”
Tôn Kỳ gật đầu, sau đó đưa ra một danh sách thảo dược để tên tạp vụ đi lấy.
Tôn Kỳ thật ra cũng không quá để ý đến chiết khấu, thứ hắn quan tâm là hắn sẽ không bị nơi này lừa gạt dù sao hắn cũng là luyện linh sư thành viên.