Đã một năm trôi qua kể từ ngày Tinh Niệm khai linh. Dưới sự dạy dỗ hết mình của Hắc Tông, cộng với thiên phú tương đối khá, Tinh Niệm đã chế dược thành công mười bốn loại, trong đó có mười loại bình giai, một loại trung giai, ba loại miễn cưỡng đạt bình giai.
Hắc Tông rất vừa lòng với kết quả này, nếu cứ tiến bộ như thế này thì Tinh Niệm rất có thể vượt qua hắn một bậc thành ma linh sư nhị cấp, thậm chí nếu có thêm cơ duyên cùng nỗ lực có thể thành ma linh sư tam cấp, tứ cấp.
Đừng nhìn chỉ có một cấp cách biệt nhưng là một lãnh trời khó vượt. Muốn tiến lên một cấp cần dược thảo, hồn phách tương ứng, giá cả sẽ tăng vượt bậc có chút dược thảo, hồn phách cầu mua mà không dược. Mà tỉ lệ luyện đan thất bại cũng cao hơn, ngươi tích sức vài chục năm mới được vài lô đan dược nhưng lại luyện hỏng, vậy đi tong công sức chục năm của ngươi, muốn luyện lại thì phải chờ vài chục năm sau. Quá lâu, quá khó.
Hắc Tông cũng đã là một tên ma linh sư nhất cấp cao giai nhiều năm nhưng hắn muốn tiến thêm một bước mà nói quá khó, vậy nên hắn đặt rất nhiều hi vọng vào để tử của mình. Nếu như tiến triển thuận lợi, Tinh Niệm thành ma linh sư nhị cấp, thậm chí tam cấp, tứ cấp, đây là cỡ nào vinh quang, có khi Tinh Niệm còn giúp hắn thành ma linh sư nhị cấp.
Tinh Niệm cũng không phụ lòng trông mong của Hắc Tông, một năm này, Tinh Niệm vô cùng cố gắng. Hắn vừa học, vừa luyện dược, vừa tu luyện cả ngày bận rộn. Tu vi hắn đã đến Luyện Linh nhất trọng đỉnh phong, hắn có thể đọc hiểu tạp thư, dược thư, thảo dược sách…. Cũng coi như có thành tựu không nhỏ trong một năm.
Trong tay Tinh Niệm lúc này còn hai hồn nô, một cái thì ảm đạm phai mờ có lẽ qua vài lần thử dược nữa sẽ tan biến, một cái thì còn nguyên, một cái trước đó đã bị nổ hồn.
Vài ngày sau.
Bùm!....
Không ngoài dự đoán cái thứ hai hồn nô bị nổ.
Khục…khục….
Tinh Niệm lúc này có chút lấm lem, chật vật, cũng may hắn đã vào Luyện Linh nhị trọng, hồn nô cũng chỉ là hồn phách trẻ em nên không quá nhiều chật vật. Nếu như là hồn phách cường đại hơn chút, hắn hẳn là bị thương. Đây cũng là một trong những nguyên nhân chết nhiều nhất của luyện linh sư, trong lúc thử đan bị nổ hồn. Càng như vậy càng cho thấy sự quý giá của luyện linh sư.
Tinh Niệm chỉ còn lại một hồn nô, hắn cũng không định dùng hồn nô này thử dược. Tinh Niệm muốn nuôi hồn nô này thành chiến nô.
Chiến nô tên như ý nghĩa, nuôi dưỡng hồn nô thành chiến nô. Tại bất kỳ đâu, chỉ cần có lợi ích sẽ có tranh giành, xung đột, tại Ma giới cũng thế. Nhưng Ma tộc sinh mạng quý trọng không ai lại muốn mạo hiểm tính mạng, vậy nên mới có nuôi hồn nô trở thành chiến binh. Hồn nô giải quyết phần lớn các tranh chấp trong Ma giới.
Trừ khi là sinh tử chiến hoặc diệt tộc chiến nếu không là dùng hồn nô chiến quả làm kết quả cuộc chiến, các bên đều có ước thúc nhất định, không ai mạo hiểm vượt quá ranh giới.
Chiến nô cũng là vũ khí quan trọng của Ma tộc trong cuộc chiến với các tộc khác. Ma tộc khi bắt được tù bình sẽ rút hồn luyện phách nuôi thành chiến nô tiếp tục chiến đấu. Trong lúc chiến đấu có thể để chiến nô tự nổ gây sát thương cho địch. Thủ đoạn này Ma tộc là lấy chiến nuôi chiến, càng chiến càng nhiều chiến nô, đây là nỗi khiếp sợ, uy hiếp đến các tộc khác mỗi khi định tấn công Ma tộc.
Nuôi dưỡng chiến nô cũng rất đơn giản.
Đầu tiên là dùng hồn lực bản thân rót vào hồn nô, ôn dưỡng hồn nô. Hồn lực bản thân phải đủ mạnh, cùng với ôn dưỡng lâu ngày để hồn lực bản thân hoàn toàn hoà hợp với hồn phách của hồn nô, lúc này mới có thể điều khiển hồn nô như ý muốn có thể coi hồn nô như một bộ phận thân thể.
Tiếp theo là nuôi dưỡng hồn nô có thể chiến đấu được. Bước này chủ yếu là nhờ vào đan dược. Lúc này có thể nuôi hồn nô chiến đấu theo ý mình, ví như muốn hồn nô có thuộc tính hoả thì dùng đan dược có thuộc tính hoả để nuôi, muốn hồn nô sức mạnh vô cùng có thể dùng đan dược tăng lực lượng để nuôi…
Đến đây coi như hồn nô đã thành chiến nô.
Nuôi chiến nô không khó nhưng cũng có xác suất thất bại. Tỉ như ngươi rót hồn lực quá nhiều cũng khiến nổ hồn, ngươi nhận được chiến nô rất mạnh nhưng ngươi lại quá yếu làm cho hồn lực ngươi rót vào không đủ chiến nô có thể phản chủ nuốt mất ngươi, lại như ngươi dùng đan dược không đúng cũng gây nổ hồn…
Nói tóm lại, nuôi chiến nô không khó nhưng muốn có chiến nô mạnh thì cần không ít công sức. Tốt nhất là chọn một hồn nô, sau đó ngày ngày mang theo bên mình, dùng hồn lực từ từ ôn dưỡng, lại dùng thêm đan dược. Khi ngươi lớn mạnh, chiến nô cũng lớn mạnh theo. Khi ngươi đã không thể tăng tiến được nữa, chiến nô cũng vẫn lớn mạnh nhưng cũng sẽ không phản chủ vì chiến nô lúc này đã như một phân thân của ngươi.
Chính là dụng ý này nên Tinh Niệm quyết định dùng hồn nô cuối cùng nuôi thành chiến nô dù hồn nô này có hơi yếu nhưng không sao, Tinh Niệm tu vi cũng không cao, hồn lực chỉ vừa đủ dùng, lại nói nuôi chiến hồn lần đầu có khả năng thất bại cao, lúc đó tổn thất một hồn nô tiểu nhi cũng không đáng tiếc, lại chọn hồn nô tốt hơn là được.
Tinh Niệm ngồi xuống, hai tay đặt chồng lên nhau đỡ lấy Ma Linh trụ, miệng lẩm bẩm pháp chú. Hồn lực từ Tinh Niệm xuất hiện quanh người hắn như những sợi tơ mỏng,
sau đó từng sợi tơ đi vào Ma Linh trụ hoà vào hồn nô bên trong.
Hồn nô lúc đầu an hoà, sau đó động đậy, giãy giụa chống cự. Cứ thế kéo dài suốt hai canh giờ, cuối cùng hồn nô yên tĩnh lại từ từ tiếp nhận hồn lực từ Tinh Niệm.
Lại qua tiếp hai canh giờ, Tinh Niệm thu hồi pháp chú, thở ra một ngụm trọc khí. Mở nắp Ma Linh trụ thả ra hồn nô.
Hồn nô thoát ra lơ lửng trước mặt Tinh Niệm.
Tinh Niệm ý niệm khẽ động, hồn nô lập tức làm theo, bay vòng vòng quanh phòng. Tinh Niệm nở nụ cười. Thành công! Hắn thành công ngay lần đầu, đây cũng coi như có chút thiên phú đi.
Tinh Niệm điều khiển hồn nô bay đến gia sách cầm đến một cuốn đưa tới cho hắn, sau đó lại bưng nước, bay xuyên tường…
Một lúc sau Tinh Niệm cảm thấy có chút mệt mỏi, cũng do tiêu hao hồn lực điều khiển quá độ. Tinh Niệm cầm lấy một viên đan dược thả vào miệng, hồn lực cấp tốc được bổ sung.
Tinh Niệm lại điều khiển hồn nô bay ra nhổ cái cây bên ngoài nhưng hồn nô cố hết sức cũng không làm được.
Tinh Niệm lẩm bẩm: “Quả nhiên như vậy hồn nô còn chưa chân chính tính là chiến nô, chỉ có thể làm vài việc lặt vặt không thể chiến đấu.”
Hồn phách bình thường là không chịu bất kỳ sát thương vật lý não, có thể xuyên qua đa phần vật chất. Hồn phách muốn chạm vào bất kỳ vật gì cần dùng hồn lực. Hiển nhiên hồn lực Tinh Niệm truyền vào hồn nô còn không đủ thao túng vật nặng chứ đừng nói đến chiến đấu.
Tinh Niệm cũng biết điều này nên cũng không thất vọng. Hắn tu vi còn thấp, lại mới câu thông hồn nô nên điều khiển hồn nô còn tốn nhiều hồn lực, sau này để hồn nô bên người ngày ngày ân cần chăm sóc lúc điều khiển sẽ tốn ít hồn lực hơn, điều khiển cũng sẽ linh hoạt hơn.
Tinh Niệm nhìn hồn nô trước mặt, nghĩ nghĩ một lúc, sau đó đạo: “Ngươi mặc dù không phải chiến nô cường đại nhưng dù sao cũng là thành tựu ban đầu của ta. Ngươi sau này đi theo ta cùng ta học tập trưởng thành, ngươi sẽ chứng kiến ta từng bước từng bước trở thành cường gia, sau này vinh quang của ta, ngươi cũng được hưởng một phần.”
Lại nghĩ một thoáng, Tinh Niệm đạo: “Ngươi cũng cần một cái tên đi…”
“Ta là Tinh Niệm, vậy gọi ngươi Tiểu Tinh đi.”
Sau đó Tiểu Tinh theo Tinh Niệm học tập. Tinh Niệm dạy Tiểu Tinh đọc sách, lại hỏi ra mê đề rồi tự trả lời, lại chỉ Tiểu Tinh tu luyện, tinh chế dược nhưng tất nhiên Tiểu Tinh không biết bất cứ cái gì, vẫn ngơ ngơ ngác ngác làm theo mệnh lệnh. Tiểu Tinh chỉ là hồn nô vô niệm. Còn đối với Tinh Niệm, Tiểu Tinh vừa là nô vừa là bạn giúp Tinh Niệm giải toả một số suy nghĩ trong lòng mà thôi.
Hắc Tông đứng bên ngoài chứng kiến toàn bộ việc này, hắn cũng chỉ mỉm cười lắc đầu. Đúng là tuổi trẻ khí ngạo, mới đi được vài bước đã nghĩ tới trở thành cường giả. Hắn năm xưa không phải cũng như vậy sao? Nhưng mà thời gian cùng hiện thực lại vô cùng tàn khốc, hắn tu luyện tới Tạo Thể tam trọng cũng khó tiến một bước, ma linh sư nhất trọng cao giai thì lại càng khó thành ma linh sư nhị trọng. Ở tại thành nhỏ này mà nói, hai chức vị này cộng lại cũng coi như là có danh vọng, thành chủ cũng phải kính hắn vài phần. Nhưng ra bên ngoài mà nói, hắn thực sự quá yếu rồi.
Trước đây, hắn cũng nuôi chiến nô với nhiều mơ ước nhưng giờ thì sao? Mấy tên người hầu trong phủ của hắn không phải trước đây chiến nô sao? Đa phần chiến nô cũng chỉ là coi gà, đuổi chó, cắt lá, tỉa cành… chứ làm gì chiến đấu được. Chiến nô mạnh nhất của hắn mới Tạo Thể nhất trọng, lại có mấy chiến nô Luyện Linh bảy tám trọng. Tu vi còn không bằng hắn một ngón tay, nói chi đến giúp đỡ đánh nhau. Cũng may hắn sớm nhìn ra điều này nên sớm học luyện linh, sau nhiều năm cố gắng hắn cuối cùng cũng có chút thành tựu. Nhờ thân phận luyện linh sư, hắn không phải tranh đoạt chém giết mà lại được đãi ngộ tốt cùng tôn trọng. Nhưng sống an nhàn cũng làm tu vi hắn dậm chân tại chỗ, luyện linh thì không thể tiến thêm một bước, hắn muốn tăng tiến nhưng tâm hắn lại sợ hãi không dám ra ngoài.
Cuối cùng hắn chọn cách dễ dàng, tìm một đệ tử truyền hết lại bản lãnh, hy vọng sau này đệ tử mạnh mẽ có thể giúp hắn. Cách này cũng có nhiều rủi ro như đệ tử chết giữa đường, đệ tử phản bội hay không nhận ân nghĩa tôn sư nhưng lại cam đoan hắn tính mạng không sao, cùng lắm thì hắn lại nhận tên đệ tử khác.