Ám Vô Tinh.
Ầm, ầm, ầm… sao băng như mưa đốt cháy bầu trời.
Con vương ngước đầu nhìn, ánh mắt lạnh lùng sát khí, cuối cùng vẫn không tránh được, trận thua trước đó không thể ngăn được những kẻ xâm lược tham lam.
Nó ngước nhìn ngọn núi, đăm chiêu.
Ngọn núi này chính là căn cước của Ám Man tộc bọn chúng, hẳn cũng là mục tiêu của bọn xâm lược, không thể để bọn chúng đến được đây.
Lúc này, xung quanh núi vây bởi rất nhiều Ám Man tộc viên, bọn chúng đang đợi lệnh.
Ám Man tộc vương dời mắt khỏi ngọn núi, quét mắt nhìn thuộc hạ, sắc bén.
“Ám Man tộc vĩnh viễn trường tồn!”
Đám thuộc hạ kích động, cùng hô vang.
“Ám Man tộc vĩnh viễn trường tồn!”
“Ám Man tộc vĩnh viễn trường tồn!”
Tiếng hét vang dội cả đất trời.
Cùng lúc, tại phương tây có tiếng oanh nổ.
Ám Man Vương hất ngang hàm, một tên thuộc hạ hiểu ý, dẫn theo một đội rời đi.
Tại một nơi nào đó.
Ầm, ầm, ầm… rơi xuống hơn trăm cầu tròn đường kính năm mét.
Xì, xì, xì… khói xanh từ quả cầu phun ra.
Đám Ám Man tộc nghe tộc lao tới tấn công, chạy vào trong màn khói, đi không được mấy bước lần lượt đổ gục.
Bọn cấp thấp này linh trí không cao, chủ yếu là nghe lệnh làm việc, chưa có tính ứng biến.
Ầm, ầm, ầm… tiếp tục có một đợt cầu rơi xuống, phun ra khí độc, mở rộng khu vực ảnh hưởng.
Liên tục có cầu rơi xuống, cho đến khi khói độc bao phủ mười dặm vuông mới kết thúc.
Nhóm thứ nhất Ám Man tộc hoàn toàn bị chìm trong khói độc, năm phần chết, bốn phần còn lại đang giãy giụa, một phần còn có thể di chuyển, trong cơ thể bọn chúng đang cấp tốc sinh ra kháng thể.
Ngay lúc này nhóm thứ hai đến ứng cứu, bọn chúng bịt mũi lao vào khói độc kéo ra đám đồng bạn.
Vút! từ trời lao xuống một ngọn lửa.
Phừng! khói độc bốc lửa, mười dặm vuông lập tức hóa biển lửa.
Thiêu rụi tất cả sinh vật sống.
Thần tộc nói không muốn hủy diệt hành tinh sống, nhưng không đồng nghĩa bọn chúng sẽ không sát sinh, trong chiến tranh đây là điều tất nhiên.
Bọn hắn chỉ hạn chế tối đa hủy diệt.
Ám Man tộc hóa thành đuốc lửa điên cuồng kêu gào, đau đớn, khủng bố tuyệt vọng.
Đúng lúc này, một cỗ sóng không gian khuếch tán, dập tắt ngay lập tức lửa độc.
Nhưng mà Ám Man tộc hai đội đã chết chín phần chín, còn sống cũng là tàn phế không dung được.
Bầu trời lại rung động, hàng loạt các khối hộp chữ nhật dài mười mét, rộng bảy mét, cao ba mét rơi xuống.
Khối hộp mở ra, là năm mươi con khôi lỗi chiến binh.
Bọn chúng tràn ra chiếm lấy khu vực, nhanh chóng ra tay hạ sát tất cả những con còn sống, ngay cả sinh vật không phải Ám Man tộc cũng bị giết.
Đã thanh lý chiến trường thì không thể để lại bất kỳ mối nguy nào.
Sinh vật bản địa có thể sống sót qua khói độc và biển lửa thì cũng có thể trở thành mối nguy tiềm ẩn.
Không một vị tướng nào dám bỏ qua.
Ngay tiếp theo những khối hình trụ rơi xuống.
Phốc, phốc, phốc… những khối hình trụ cắm vào mặt đất.
Mạch xung trên khối trụ sáng lên, bắn ra ánh sáng kết nối với nhau.
Đám Ám Man tộc nhận ra nguy hiểm không thể để các khối trụ hoàn thành kết nối, bọn chúng lao tới điên cuồng phá hoại.
Khôi lỗi chiến binh tiến tới ngăn cản.
Huyết nhục và kim loại va chạm.
Trên không lại có hàng trăm khối hộp chữ nhật hạ xuống.
— QUẢNG CÁO —
“Coi bọn ta không tồn tại sao?” con vương hừ lạnh.
Nó cùng mấy con chỉ huy há miệng phun ra tia năng lượng.
Oanh, oanh, oanh… rất nhiều khối hộp bị bắn nát, khôi lỗi rơi rụng như mưa.
Mặc dù khôi lỗi đã hủy rất nhiều, cũng phá được vài chục trụ mạch xung, nhưng đều đã muộn, các trụ mạch xung đã kết nối với nhau, dựng lên một lồng ánh sáng.
Lồng ánh sáng này có thể hạn chế được sự ảnh hưởng của Ám Vô Giới, giúp cho Thần tộc bên trong phát huy được một nửa sức chiến đấu.
Chuẩn bị đã xong! Thần tộc chính thức đổ quân.
Từng viên cầu tròn rơi xuống, xì xì… cánh cửa mở ra.
Thần tộc kết hợp với khôi lỗi nhanh chóng tiêu diệt đám Ám Man tộc trong lồng ánh sáng.
Nhiệm vụ của bọn họ rất đơn giản, tử thủ trong lồng ánh sáng thu hút chủ lực của Ám Man tộc, tạo điều kiện cho đội đặc nhiệm lấy đi Ám Vô Giới.
Ám Man Vương nhíu mày, đám xâm lược này gian xảo hơn nó nghĩ.
Nó tiếp tục điều động ba nhánh đại quân đi đàn áp.
Nó muốn dùng số lượng khổng lồ nhanh chóng nhấn chìm kẻ địch.
Ám Man Vương suy tính không sai, sai là đánh giá không đúng thực lực và quyết tâm của Thần tộc.
Nhóm Thần tộc thăm dò đầu tiên bị dễ dàng đánh chạy khiến nó coi nhẹ đối thủ.
Đợi một lúc sau, im hơi lặng tiếng, bao nhiêu Ám Man tộc tiến vào lồng ánh sáng đều không một con trở ra.
Ám Man Vương nhíu mày, nó nhận thức được có điều không đúng.
Trong lồng ánh sáng, mấy vị tướng quân đang chỉ huy quân đội, Thập Dương ngồi tại vị trí trung tâm quan sát.
Bọn họ đang luyện quân, không vội không gấp, đám Ám Man tộc tiến vào đều sẽ nhanh chóng bị nghiền nát.
Không phải giết mà là tàn nhẫn giết.
Thần tộc đang muốn tạo ra một áp lực vô hình bức ra chủ lực của Ám Man tộc.
Thực tế chứng minh, Thần tộc đã đúng, Ám Man Vương cảm thấy không thể tiếp tục như vậy, nó muốn một lần diệt sạch đối thủ, không thể để tiếp tục hao mòn.
Chín phần chủ lực Ám Man tộc xuất chiến, chỉ còn một phần ở lại thủ vệ, Ám Man Vương cũng không đi, nó phải ở lại bảo vệ ngọn núi.
Nhưng nếu nó ở lại, đội Tôn Kỳ tuyệt không thể đột kích.
Ầm, ầm, ầm… mặt đất rung động, lít nha lít nhít, Ám Man tộc kéo tới, lồng ánh sáng lộ ra vô cùng nhỏ bé.
Ám Vô Giới sóng không gian khuếch tán trấn áp phối hợp với vô cùng vô tận Ám Man tộc, cảm giác có thể nuốt chửng Thần tộc bất cứ lúc nào.
Ngay lúc này một người bước ra khỏi lồng ánh sáng, không cần nói bất kỳ lời nào, giơ tay ấm ra một quyền.
Oanh! một mảng Ám Man tộc bị đánh thành bãi thịt vụn.
Im lặng!
Sau đó là những tiếng rít lên phẫn nộ.
Oanh! lại một đấm, một bãi thịt vụn.
Mấy con chỉ huy nhảy tới, Thập Dương cách không đánh ra, oanh! liên tục mấy đấm đánh nổ toàn bộ.
Im lặng!
Sợ! thật sự sợ.
Kẻ này là ai? mạnh như vậy.
Đám Ám Man tộc đã bị dọa sợ.
Thế này không được! Ám Man Vương biết cần phải sốc lại tinh thần toàn tộc, nếu không sẽ toàn bộ sụp đổ, không thể cứu vãn.
Nó rít lên một tiếng.
Ầm, ầm, ầm… mười ngọn núi xung quanh đó, sườn núi nổ bể, có ngọn núi trực tiếp đổ sụp xuống, đi ra là mười con Ám Man tộc, dáng vẻ già nua nhưng khí tức cường đại, bọn chúng chính là thập đại hung dưới trước Ám Man Vương.
— QUẢNG CÁO —
Không cần nhiều lời, Ám Man Vương chỉ cần một cái liếc mắt, thập đại hung lập tức biết phải làm gì.
Thập Dương mỉm cười, kế hoạch thuận lợi, chủ lực của địch đã bị dụ ra, chỉ là không biết còn nữa hay không.
Hắn giậm chân tiến lên đón đầu thập đại hung.
Vẫn còn cách nhau trăm bước, Thập Dương cách không tung ra một quyền.
Oanh! một con đại hung sắc mặt kinh hãi, tay bắt chéo trước ngực nhưng mà kết quả là một lỗ thủng trước ngực có thể nhìn từ trước ra sau, máu nhỏ tong tong, con thú trợn trắng mắt, không thể tin tưởng, nó còn