Dải ánh sáng hữu hình vô chất, bắt lấy đốm lửa của Hỏa Hỏa, trên dải ánh sáng, dải màu đỏ liền sáng lên một chút.
“Dải ánh sáng có thể hấp thụ hỏa đạo.” Hỏa Hỏa nói.
Tôn Kỳ gật đầu.
Trong đầu hắn lập tức các loại suy nghĩ chuyển động.
Nếu dải ánh sáng này là căn nguyên sinh ra Hỏa Chủng, vậy thì hấp thu hỏa năng không có gì ngạc nhiên.
Từng nghiên cứu sinh linh, từng thấy qua Con Rắn chế tạo sự sống, cộng thêm định luật bảo toàn của Thảo.
Hắn liền đưa ra một cái kết luận: dải ánh sáng hấp thu hỏa năng tạo Hỏa Chủng.
Nguyên lý rất đơn giản nhưng làm được cũng chỉ có một vài vị.
Đấng Tạo Hóa là một, Thánh Hóa là cái thứ hai, còn có mấy cái Thiên Thần làm việc dưới trướng Thánh Hóa cũng có thể làm được.
Quay lại vấn đề của hắn, nếu như hắn để dải ánh sáng hấp thu toàn bộ hỏa năng của mình, phải chăng mình sẽ trở lại trạng thái tinh thần, sau đó lợi dụng cái khác đại đạo tạo thể.
Dải ánh sáng này có vô vàn sắc, chỉ sợ mỗi sắc đại diện cho một cái đại đạo.
Từ việc đốm lửa bị hấp thụ, dải màu đỏ sáng lên, có thể xác định việc này.
Hắn cái này suy đoán cảm thấy sẽ không xa chân tướng.
Vấn đề là lúc hóa đạo có cái gì nguy hiểm.
Cần phải thử nghiệm một phen.
Bắt đầu từ ngón tay bị dải ánh sáng bóc tách hỏa năng, ngón tay trở lại hình dáng trong suốt thuần túy tinh thần nhưng rất nhanh hỏa năng từ cánh tay tràn vào lấp đầy ngón tay.
Không có nguy hiểm.
Ít nhất hắn không cảm thấy nguy hiểm.
Có thể tiếp tục thử.
Từ bỏ những năng lượng này hắn không hối tiếc, vật ngoài thân mà thôi, với hắn quan trọng nhất là tri thức hỏa đạo.
Từng bước thử nghiệm, từng phần bóc tách, mặc dù không thấy cái gì nguy hiểm hắn cũng không dám tốc hành, từng bước làm, lấy an toàn đặt lên hàng đầu.
Qua một ngày, hắn đã trút bỏ toàn bộ hỏa năng, chỉ còn là tinh thần thuần túy, trong suốt gần như vô hình.
Hắn cảm giác mình nhẹ nâng nâng, tự do tự tại không có bất kỳ cái gì trói buộc.
Nếu như là bên ngoài, trạng thái tinh thần rất nhanh sẽ bị các loại ngoại cảnh như gió, mưa, chớp, quang… phá hủy do không được bảo vệ.
Nhưng mà trong tiểu thế giới, quy tắc khác biệt, có thể cho phép tinh thần không bị hao tổn.
Dải ánh sáng hấp thụ Tôn Kỳ hỏa năng, dải màu đỏ sáng tỏ rực rỡ.
Dải màu đỏ phóng xuất từng sợi hỏa đạo kết thành kén lửa.
Tạo xong, dải màu đỏ hết năng lượng, quang mang tương tự như các dải màu khác.
Tất cả trở lại cân bằng.
Mấy giây sau, kén lửa thu lại tạo thành một cái tiểu hỏa nhân, nằm co quắp, mắt nhắm nghiền.
Tôn Kỳ tròn mắt xem, thì ra đây là cách dải ánh sáng này tạo ra Hỏa Chủng.
Hỏa Hỏa bay quanh một vòng Hỏa Chủng, nói:
“Đây là cái Thần tộc.”
Tôn Kỳ ngạc nhiên, không ngờ lần đầu thấy tạo chủng là cái Thần tộc, tên này chắc cũng giống như mình, vào đây tìm kiếm cơ duyên.
— QUẢNG CÁO —
“Ngươi làm sao nhận biết?”
“Hỏa Đạo không thuần túy.”
Tôn Kỳ nhìn tới nhìn lui, cũng không phát hiện ra có gì không thuần túy.
“Muốn đánh thức hắn sao?” Hỏa Hỏa hỏi.
Tôn Kỳ lắc đầu.
“Ta còn chưa tốt bụng đến mức đó.”
Hỏa Hỏa nhún vai, vậy thì thôi.
Không có người đánh thức, gần như không có khả năng tự thức tính, tên này có thể sẽ sống cuộc đời Hỏa Chủng, sau đó rơi xuống Vô Hối Hồ, đi ra ngoài.
Cơ duyên thu được chỉ sợ không có bao nhiêu.
Tên này Hỏa Chủng từ từ được nâng lên đặt vào trong một căn phòng trống, chờ đợi hắn thức tỉnh.
Tôn Kỳ lại không để ý hắn, bây giờ suy nghĩ cần làm sao hóa thành cái khác Đạo Chủng.
Nếu suy đoán không sai, có thể từ cái khác dải màu tố ra thân thể mới.
Tôn Kỳ đưa ngón tay đâm vào dải màu trắng sữa, đây là màu đại biểu Thạch Đạo.
Khi ngón tay hắn chạm vào, ngón tay liền hóa thạch.
Tôn Kỳ mừng rỡ, suy đoán không sai.
Nhưng một giây sau, Thạch Đạo lại rút đi.
Tôn Kỳ ngẩn ngơ.
Đây là có chuyện gì?
Hắn đưa mắt nhìn Hỏa Hỏa.
“Đừng nhìn ta, ta cũng không biết.” Hỏa Hỏa lạnh nhạt.
“Ngươi quên đây có thể là nơi thí nghiệm tạo sự sống sao?”
Tôn Kỳ tỉnh lại.
Đúng ha!
Thí nghiệm thì có thể đúng, có thể sai.
Đây hẳn là thí nghiệm thất bại, mới bị vứt bỏ.
Vậy bây giờ ta phải làm sao đây!?
Trở thành Đạo Chủng mới thì không đủ năng lượng, trở lại làm Hỏa Chủng cũng không còn hỏa năng.
Sai lầm, thật là sai lầm mà!
“Ngươi có thể đến Thạch tộc địa bàn, hút thử Thạch Đạo tự tố thân thể.” Hỏa Hỏa nhắc nhở.
Tôn Kỳ ánh mắt tỏa sáng, đúng ha, bên ngoài nhiều như vậy đại đạo có gì phải lo lắng, đúng là ngươi trong cuộc u mê, người bên ngoài sáng suốt.
Tôn Kỳ phóng ra ngoài, vui vẻ.
“Ta đi trước gặp Tiểu Thạch.”
Hỏa Hỏa liếc nhìn hắn chẳng thèm để ý, trở lại cuộc sống nhàn hạ.
— QUẢNG CÁO —
Thạch tộc biên giới, Tôn Kỳ hít một hơi sâu, hy vọng suy đoán đúng, nếu không… nếu không… hắn cũng không biết làm sao.
Thử trước lại nói!
Tôn Kỳ bước vào biên giới Thạch tộc, vung tay một cái cuốn tới vô số sợi thạch tuyến.
Các sợi thạch tuyến quấn quanh tay hắn, tố thân thể.
Thân thể của hắn từ từ ngưng thực.
Tôn Kỳ cuồng hỷ, hắn đã đúng.
Rất nhanh sau đó hắn thành công trở thành Thạch Chủng.
Hắn đi dạo một vòng Thạch tộc.
Tôn Kỳ tìm đến Tiểu Thạch, cùng nó trò chuyện tình hình Thạch tộc.
Thạch tộc không giống như Hỏa tộc có tộc trưởng, cũng không sôi nổi như Hỏa tộc, bọn họ bình bình hòa hòa sống.
Tất nhiên cũng không thiếu tranh chấp với các tộc khác.
Các tộc đánh nhau giống như đã trở thành luật ở tiểu thế giới này.
…
Ngoại giới.
Con mắt đỏ lửa bị Trật Tự truy sát gắt gao, phong cấm tại Đại Thế Giới hàng tỷ tỷ năm, chỉ cần nó đi ra ngoài Ma giới sẽ ngay lập tức bị Trật Tự tập sát.
Con mắt đỏ lửa nhiều lần bị thương, bản thân khó giữ chứ đừng nói đến ra ngoài tìm kiếm năng lượng giúp nó khôi phục bản thể.
Nhưng vào một ngày cơ hội đã đến, một tên Nhân tộc cùng Hỏa Tổ đi vào trong Ma tộc Tổ Địa, bị nó bắt được, nó suýt nữa đã thành công thôn phệ Hỏa Tổ.
Đáng tiếc thanh kiếm kia quấy nhiễu, để Hỏa Tổ thoát đi.
Mặc dù vậy năng lượng nó cướp đoạt đủ cho nó làm gì đó.
Nó phóng xuất ý niệm đi đến xa xôi vũ trụ, tìm kiếm hành tinh sống, cấy vào đầu bọn chúng hạt giống tín ngưỡng.
Đồng thời kêu gọi thuộc hạ trợ chiến.
Ngang chính là nghe được lời này triệu hoán mới bay đến.
Lúc đó Vu và Ngang đã dính vào nhau, bởi vậy Vu nghe được triệu hoán thật ra là lời của con mắt, không phải của Trật Tự.
Cho đến hôm nay, nó bắt đầu gặt lúa, khi các nền văn minh phát triển đến một mức nhất định, nó phản kích.
Nó dùng các nền văn minh huyết tế triệu hoán, thoát ra khỏi ánh mắt của Trật Tự.
Nhưng Trật Tự là cỡ nào tồn tại, muốn