Nhan Lục Tần cũng muốn vậy lắm chứ, nhưng anh không thể.
Chừng nào tác dụng của xuân dược chưa hết thì anh vẫn phải chịu nỗi đau thống khổ này.
Đôi mắt anh lại nhắm chặt lại, cúi đầu xuống, im lặng không nói gì.
Lúc này chỉ có thể nghe thấy tiếng nước chảy róc rách xuống ống thoát nước, cùng với nhịp tim của hai người trong phòng tắm.
Thực sự bây giờ nhìn thấy bộ dạng của anh như vầy lòng cô rất đau, giống như có cái gì đó đâm vào vậy.
Bây giờ, cô mới nhận ra được câu trả lời nên có từ rất lâu của mình.
Cô đã yêu Nhan Lục Tần từ lúc nào không hay.
Đúng vậy, cô đã yêu phải một con người không bao giờ động dục, cũng không bao giờ hiền lành.
Anh ta hung dữ, lạnh nhạt với cô, tuy nhiên không hiểu sao trái tim cô đã vô thức trao cho anh từ giây phút nào đó trong cuộc gặp gỡ ngắn ngủi của hai người.
Lý Y Nhiên chủ động hôn lên môi của anh, sau đó cô liếm hết máu chảy từ khóe miệng của anh.
Hành động này của cô làm cho Nhan Lục Tần giật mình mở tròn hai mắt ra nhìn người phụ nữ trước mặt.
"Em làm gì vậy?"
Lý Y Nhiên không muốn chốn giấu tình cảm mà mình dành cho anh nữa.
Cho dù có vị phạm hợp đồng thì người vi phạm trước chính là anh, đâu phải cô đâu.
Vậy nên người đền bù khoản tiền cho hợp đồng chắc chắn là Nhan Lục Tần rồi, sao có thể là cô được.
Lý Y Nhiên ghé sát vào tai anh, giọng nói vô cùng nhỏ, tràn đầy sự dịu dàng: "Em yêu anh! Câu trả lời này đã thỏa mãn nỗi lòng của anh chưa?"
Nghe được câu này của cô, anh liền đẩy ngã cô xuống bồn tắm.
Lý Y Nhiên tựa người vào phía sau, ngẩng đẩu nhìn anh.
Cô đang định hỏi ý đồ của anh thì đã bị Nhan Lục Tần nắm chặt lấy hai tay, hôn lấy hôn để, làm cô thở rất khó khăn.
Một tay anh nắm chặt lấy hai cổ tay của cô, tay còn lại thì không ngừng chạm đến vùng thân trên ướt át của cô, nắn bóp.
Nụ hôn kéo dài rất lâu, không biết đến bao lâu sau Nhan Lục Tần mới buông tha cho đôi môi đỏ ửng của cô.
Anh cất giọng hỏi cô:
"Em thực sự tình nguyện sao?"
Lý Y Nhiên không vội trả lời câu hỏi của anh.
Cô phải hít thở không khí cái đã.
Cô nhẹ nhàng tháo cánh tay khỏe khoắn của anh ra khỏi cổ tay của mình rồi đưa nó chạm vào khuôn mặt đỏ ửng của cô.
Khuôn mặt Lý Y Nhiên nở nụ cười tươi tắn nhìn anh một cách chân thành.
"Đương nhiên là vậy rồi! Anh còn mong chờ gì nữa sao?"
Nhan Lục Tần bất giác bật cười.
Dục vọng của anh không cần phải nén xuống nữa.
Anh trực tiếp phát tiết lên cơ thể của Lý Y Nhiên.
Nhan Lục Tần lại tiếp tục hôn lên đôi môi đã đỏ mọng của cô.
Lưỡi của anh di chuyển vô cùng thành thạo.
Lý Y Nhiên cũng chẳng kém gì, cô cũng rất nhiệt tình đáp lại anh.
Cánh tay của