Theo phản xạ tự nhiên, cô giật mình thuận tay đóng cánh cửa lại.
Một mình cô ở ngoài hành lang hoang vắng mà tim đập không ngừng nghỉ.
Cô thực sự đã bị sốc khi nhìn thấy sự xuất hiện của Nhan Lục Tần.
"Sao anh ấy về rồi? Sao bảo là bận họp cơ mà? Giờ lại ngồi ngay trên giường như thật vậy!!!"
Tinh thần cô đang hoảng loạn thì giọng nói trầm lặng của Nhan Lục Tần vang lên:
"Vào đây ngay nếu em không muốn anh dungg bạo lực."
Lý Y Nhiên cố gắng điều chỉnh lại cảm xúc hốt hoảng của bản thân.
Cô nhẹ nhàng mở cảnh cửa, bước vào với một nụ cười tươi tắn mà nhìn anh.
"Chào buổi tối, anh về sớm hơn em nghĩ."
Nhan Lục Tần sắc lạnh cắt ngang lời cô: "Còn em thì về muộn."
Khuôn mặt của anh ấy lại trở nên nhăn lại, đôi mắt sắc tràn đầy sự giận hoà trộn một chút sự uất ức không thể tả.
Lý Y Nhiên đóng cửa lại, từ từ tiến đến trước mặt anh, cô nũng nịu mà dỗ dành người đàn ổng trước mặt:
"Em xin lỗi mà, lần sau em sẽ không như thế nữa, anh đừng có giận nữa nhé!"
Nhan Lục Tần liếc mắt nhìn về phía cô, giọng nói vô cùng nghiêm túc gặng hỏi cô: "Em đang giấu anh chuyện gì đúng chứ?"
Nghe câu hỏi này của anh làm cho Lý Y Nhiên đứng hình mất vài phút.
Ánh mắt cô trầm xuống hắn.
Đúng thật không hổ danh là một người đa nghi, Nhan Lục Tần chắc đã biết được chuyện gì đó rồi, anh ấy có lẽ chỉ hỏi lại cô cho chắc chắn hơn thôi.
Lý Y Nhiên nắm chặt lấy bàn tay của anh, cô nghiêm túc trả lời:
"Không có, em chỉ đang điều tra về cái chết của ba em, nó thực sự còn là một ẩn số, em không muốn làm phiền anh."
Nhan Lục Tần dịu dàng ôm cô vào lòng, anh vộ nhẹ vào lưng cô, "Ngốc, chuyện của em cũng là chuyện của anh! Anh sẽ phái người điều tra giúp em."
Lý Y Nhiên nghe anh nói một cách chắc nịch như vậy khiến cô có chút lo lắng.
Liệu có phải anh ấy đang từng bước thăm dò rồi phá hủy từng chứng cứ buôn lậu thuốc của công ty sau đó thẳng tay diệt khẩu cô chăng? Nhưng cô vẫn lựa chọn tin tưởng anh ấy.
hai bàn tay Lý Y Nhiên nắm chặt lấy chiếc áo trắng xoá của anh.
"Cảm ơn anh."
Nhan Lục Tần nhẹ nhàng đè cô xuống giường, trên môi anh lại nở một nụ cười ma mị mà nhìn cô giống như một bữa ăn vô cùng ngon.
"Vậy giờ thực hiện hình phạt chứ nhỉ?"
Lý Y Nhiên hoảng loạn hỏi anh: "Khoan khoan, cái này nó sai sai, làm gì có quy định như thế!"
Không để cô kịp phản kháng, anh đã nhanh tay khoá chặt lấy cổ tay nhỏ của cô lại, đồng thời đặt lên bờ môi của cô một nụ hôn thật sâu.
Lý Y Nhiên lúc đầu có suy nghĩ muốn phản kháng lại anh nhưng thực sự phải công nhận một điều là kĩ thuật hôn của anh rất chuyên nghiệp, khiến cô bị cuốn lấy không thể thoát