Sang tháng thứ năm bụng bầu cậu đã lộ rõ, đi lại cũng khó khăn hơn một chút.
Ban đêm cậu hay bị tỉnh nửa đêm đi vệ sinh.
Mỗi lần cậu dậy anh đều dậy theo.
- Anh ngủ tiếp đi, không có gì đâu.
Mặc dù cậu nói vậy nhưng lần nào anh cũng dậy đưa cậu vào nhà vệ sinh.
Dạo gần đâu cậu bắt đầu tập vài bài tập cho bà bầu mặc dù cậu là ông bầu.
Nhưng như vậy cũng không cản được quyết tâm của cậu vì một tương lai tốt đẹp cho các con cậu phải cố gắng.
Dao này mẹ Ngọc hay dặn cậu giáo dục thai nhi từ nhỏ như vậy mới tốt cho sự phát triển của trẻ.
Lúc Thành về Nam đang ngồi đọc sách cho thai nhi nghe.
Thấy anh về cậu đứng dậy cười với anh:
- Chúng ta đi dạo một chút đi, quay về có thể ăn cơm.
Hai người nắm tay nhau đi dạo quanh khu.
Mặc dù là ở ngoại thành nhưng nơi đây cũng là khu tập trung của giới thượng lưu.
Cách vài trăm mét sẽ có vài nhà ở, chủ yếu những người trung niên và cao tuổi ở nơi này.
Sống ở đây mấy tháng cậu cũng quen thuộc với mọi người.
- Hai vợ chồng lại đi dạo à, chà bụng to nhỉ, sắp sinh rồi.
- Chào ông nha, lại cắt cây à.
Nam rất thích cuộc sống ở đây, mọi người gặp nhau sẽ ngẫu nhiên chào nhau rồi nói mấy câu chứ không như trong nội thành, khéo khi ở cạnh nhau mà một năm nói chuyện với nhau không được mấy lần.
Sang tháng thứ sáu chân cậu bắt đầu hay bị tê cứng rồi phì lên.
Nam buồn bã ngồi nhìn chân mình:
- Ông xã, chân em to như cái giò heo rồi.
- Sao em lại so sánh như vậy, em là bảo bối của anh.
- Anh, em tê chân rồi.
- Để anh bóp cho em.
Nam nhìn tay anh di chuyển qua lại trên chân mình không hiểu sao bỗng thấy cả người nóng lên.
Cậu nuốt nước bọt nhìn tay anh.
Thành cũng đã nhận ra sự khác lạ của cậu.
Ánh mắt anh đen nhánh, sâu thẳm nhìn cậu, trong mắt anh ánh lên ngọn lửa.
Tay anh men theo bên đùi, mò mẫn:
- Ông xã, có được không?
- Bảo bối, anh giúp em.
Sau khi làm một vài chuyện không hợp với thiếu nhi hai người nằm xuống ôm nhau ngủ.
Hôm sau, trong lúc đang ăn sáng cậu bỗng a lên một tiếng.
Mọi người đều nhìn cậu.
Nam xấu hổ giải thích:
- Vừa nãy em bé đạp.
Mọi người nghe vậy liền phấn chấn, đều nhìn vào bụng cậu.
Thành nhẹ nhàng chạm vào bụng cậu xoa xoa.
Sau khi cảm nhận được con đạp anh cũng cười.
Ba mẹ thấy vậy liền tranh thủ mỗi người sờ một tí.
Đến cả dì Lan nấu cơm cũng tranh thủ sờ hai đứa một tí.
Bây giờ trời đã vào hè.
Mấy bộ quần áo của cậu đều không mặc vừa.
Mẹ Ngọc mua cho cậu vài bộ đồ rộng rãi thoải mía khiến cậu cảm thấy dễ chịu hẳn ra.
Nhận được cuộc gọi từ Jonathan Nam nhíu mày ngạc nhiên nhưng vẫn nghe máy:
- Sếp à, có gì sao?
- Không có gì, hỏi thăm một chút thôi.
Dạo này ông nội hay nhắc đến cậu.
- Anh gửi lời hỏi thăm ông hộ tôi nhé, tôi chắc không đến được đâu.
Jonathan nghe ra ý từ chối của cậu cũng không làm khó cậu.
Hai người cúp máy.
Thấy anh đang nhìn mình