Hứa Nhan Du hoảng sợ mà nhìn về phía Tạ Hoằng Văn, hét lên: “Cẩn thận!”
Tạ Hoằng Văn thì nhanh chóng nhặt chiếc gậy sắt dưới đất, sau đó nhanh như chớp mà lao lên, tàn nhẫn quật gậy thẳng vào đầu mấy tên định tấn công anh.
Hứa Nhan Du thấy Tạ Hoằng Văn không bị đánh trúng thì mới thở phào nhẹ nhõm.
Sau đó, cô lại chú ý đến ngoài cửa có hai người mặc đồ vệ sĩ đang nằm sõng soài trên đất.
Cô đoán hai người là vệ sĩ của Tạ Hoằng Văn, chắc là vừa bị đám người kia đánh gục.
Vì thế, đám người mới có thể xông vào căn phòng này.
Lúc này, một nhóm người mặc đồ vệ sĩ khác lại xông vào phòng.
Hứa Nhan Du lúc đầu rất hoảng, sợ rằng đông người như thế thì Tạ Hoằng Văn không chống đỡ được.
Nhưng khi nhìn thấy khuôn mặt của người đứng đầu nhóm vệ sĩ, cô liền thở phào nhẹ nhõm.
Người đó là anh đầu đinh.
Anh đầu đinh ra lệnh cho những người vệ sĩ khác bảo vệ Tạ Hoằng Văn.
Nhưng lúc này, một nhóm người khác lại xông vào.
Mà lần này, người cầm đầm nhóm lại là Đàm Vũ Trạch.
Đàm Vũ Trạch đem người xông đến tấn công Tạ Hoằng Văn.
Mấy người vệ sĩ muốn bảo vệ cho Tạ Hoằng Văn, nhưng Tạ Hoằng Văn lại nở một nụ cười khiến người khác lạnh sống lưng rồi nói lớn: “Hôm nay Tạ Hoằng Văn tao sẽ đích thân chơi với chúng mày!”
Nói rồi, anh một tay cầm gậy sắt, một tay cầm dao mà lao lên.
Cây gậy của anh đánh vào từng người, từng người một.
Con dao của anh cũng đâm vào da thịt từng người, từng người một.
Hứa Nhan Du nhìn thấy cảnh này thì ngỡ ngàng, đồng tử co rút lại.
Từ trước đến giờ, cô chưa từng nhìn thấy Tạ Hoằng Văn tàn bạo đến như vậy.
Trong căn phòng toàn là tiếng đánh nhau ầm ĩ, mùi máu tanh đã bắt đầu thoang thoảng nơi đây.
Nhóm vệ sĩ của Tạ Hoằng Văn mạnh hơn đám người của Đàm Vũ Trạch, Đàm Vũ Trạch đã sắp thua rồi.
Nhưng anh ta nhanh chóng ra hiệu cho đám anh em chạy đến bao vây Tạ Hoằng Văn, dồn Tạ Hoằng Văn vào thế khó.
Hứa Nhan Du liền cảm thấy không ổn.
Cô từ từ đứng dậy, quan sát hành động của Đàm Vũ Trạch thì liền thấy anh ta rút một cây dao găm ra, sau đó xông qua đám người.
Hứa Nhan Du vô cùng hoảng hốt, không kịp suy nghĩ gì mà đã vội chạy về phía Tạ Hoằng Văn.
Tạ Hoằng Văn lúc này lại để ý đến Đàm Vũ Trạch, anh biết anh ta muốn đâm lén mình.
Chỉ là khi anh đang định tránh đi thì Hứa Nhan Du đã lao đến, chắn trước mặt anh.
Mà Đàm Vũ Trạch thấy có một cô gái đến che cho Tạ Hoằng Văn thì vội vàng dừng tay lại nhưng không kịp.
Con dao của anh ta cuối cùng đâm vào lưng Hứa Nhan Du, nhưng may mà đâm không sâu.
Tuy nhiên, Hứa Nhan Du vẫn đau điếng, liền nhăn mặt lại rồi ngã sụp xuống đất.
Còn Tạ Hoằng Văn thấy Hứa Nhan Du chắn dao cho mình thì sững sờ trong giây lát.
Nhưng ngay sau đó, anh liền lao đến, dùng con dao trên tay mình mà đâm thẳng vào bụng Đàm Vũ Trạch.
Đàm Vũ Trạch lại không kịp tránh, con dao của Tạ Hoằng Văn đâm phập vào bụng anh ta, máu tươi cứ thế chảy xuống nền nhà.
Thật ra Tạ Hoằng Văn định đâm vào ngực Đàm Vũ Trạch để cho anh ta chết luôn.
Nhưng chết rồi thì còn gì thú vị nữa?
Thế là Tạ Hoằng Văn lại tha cho anh ta thêm một lần nữa.
Trong lúc đó, người của Đàm Vũ Trạch đã bị vệ sĩ của Tạ Hoằng Văn khống chế.
Đàm Vũ Trạch muốn tập kích Tạ Hoằng Văn nhưng kết quả lại thua thảm hại.
Hứa Nhan Du lúc này mới nhớ ra trong nguyên tác, có cảnh Đàm Vũ Trạch dẫn anh em vào quán karaoke để tấn công Tạ Hoằng Văn.
Trong khi hai bên đánh nhau, Đàm Vũ Trạch còn dùng dao đâm lén Tạ Hoằng Văn, nhưng Tạ Hoằng Văn lại né được, sau đó cho Đàm Vũ Trạch một dao vào bụng.
Lúc này, hệ thống cũng nói với Hứa Nhan Du: [Cô không nên đỡ nhát dao đó cho Tạ Hoằng Văn, bởi vì anh ta vốn có thể né được.]
Hứa Nhan Du nghe vậy thì cũng tự mắng mình ngốc, tự nhiên lại đi quên một tình tiết quan trọng.
Nhưng nhìn thấy Tạ Hoằng Văn sắp bị đâm, làm sao cô có thể nhớ ra được gì nữa.
Đầu óc cô hoàn toàn trống rỗng, chỉ có mỗi trái tim là thúc giục cô xông tới bảo vệ anh thôi.
Bị Đàm Vũ Trạch đâm một dao, mặc dù không sâu nhưng cô cũng đau lắm chứ.
Máu cũng đã thấm ra áo, cô cũng đã ngửi thấy mùi máu tanh của mình rồi.
Từ nhỏ đến lớn luôn được sống sung sướng, Hứa Nhan Du còn chưa phải vất vả bao giờ chứ đừng nói là chịu nỗi đau bị dao đâm này.
Bị dao đâm… thật sự quá đau, Hứa Nhan Du đau đến đỏ cả mắt.
Mà mới bị đâm nhẹ đã đau như thế rồi, vậy lúc trước Tạ Hoằng Văn vì cứu cô mà bị đâm mạnh một nhát thì phải