Edit +Beta: sodachanh
Thích Hà đi theo Phồn Tinh đến trường học, chỉ thấy cô không đi đến phòng học mà là ngựa quen đường cũ đi đến văn phòng của giáo viên ngữ văn.
Trên đường đi còn nhặt một cục đá khoảng tầm một nắm tay.
Muốn làm gì?
Thích Hà trong lòng nghi hoặc.
Lão đại phá lệ thuần thục mà dùng cục đá kia đập vỡ kính cửa sổ, sau đó lại từ trong cặp sách móc ra mấy thứ vẫn còn đang vặn vẹo giãy giụa......
Rắn???
Đm!
Thích Hà lúc ấy chỉ còn thấy mỗi mộng bức.
Hơn nữa nếu hắn không nhìn lầm mà nói, trên thân cái con rắn đang bị Phồn Tinh một phen nắm đầu hình tam giác kia có đầy các loại hoa văn tươi đẹp , này mẹ nó là kịch độc a!
Trong nháy mắt này, Thích Hà lại như kỳ tích mà cảm nhận được mạch não của Lão đại——
'Tốt nhất không cần ở trước mặt mọi người bắt nạt người khác' = 'Ta không giáp mặt làm gì ngươi, nhưng sau lưng liền làm chết ngươi luôn' có phải không?
Hắn hoàn toàn không nghĩ tới, đứa ngốc này lại có thể xuống tay độc như vậy!
Không chỉ có Thích Hà không nghĩ tới, Sưu Thần Hào cũng không nghĩ tới!!
Sưu Thần Hào trong lòng ngọa tào ngọa tào.
Không phải nói chỉ số thông minh của ký chủ nó rất thấp, là một đứa nhược trí hay sao?
Không phải đã nói tốt cô chỉ là một đứa ngốc nhuyễn manh lại vô hại thôi hay sao?
Sao lại có cái loại thao tác 'chọc thủng Trời' như vậy được cơ chứ, vi phạm quy định rồi, ngao!
Tốc độ của Lão đại rất nhanh, lấy tư thế sét đánh không kịp bưng tai mà ném rắn thẳng vào trong văn phòng, Thích Hà thậm chí còn chưa kịp tới ngăn cản.
Thích Hà nhanh chóng quyết định, chạy nhanh đi cạy khóa văn phòng .
May mắn tài chính của cái loại 'phá trường học' này không đầy đủ, khóa đều là thuộc loại rẻ tiền nhất này, cả người hắn mồ hôi lạnh ròng ròng, thật vất vả mới có thể đập chết tươi ba con rắn độc mà Phồn Tinh mới ném vào trong phòng.
Chỉ còn cảm thấy chính mình như vừa mới đi dạo một vòng bên rìa cái chết rồi thôi!
Thật mẹ nó...... Kích thích!
Sau khi hủy thi diệt tích xong suôi, rắn cùng máu rắn đều không còn, kính thủy tinh bị đập nát cùng khóa thì không có biện pháp, chỉ có thể thật nhanh mà chạy trốn đi thôi.
Thuận tiện còn một phen xách theo Phồn Tinh, mạnh mẽ mà mang theo cô trốn chạy cùng, "Đi thôi, cái con ngốc nhà ngươi nếu để bị người khác bắt được sẽ bị đánh chết giờ!"
Thích Hà sợ tới mức trái tim kịch liệt nhảy lên, cảm giác không thở nổi.
Không được, buổi sáng hôm nay không thể đi học được nữa rồi.
Hắn cần phải bình tĩnh lại cái đã!
"Cái con ngốc nhà ngươi xuống tay cũng thật tàn nhẫn a!" Trong lòng Thích Hà vẫn còn sợ hãi mà xách theo Phồn Tinh một đường chạy thẳng đến bờ sông, sau đó nằm thẳng cẳng lên trên thảm cỏ.
Mẹ nó, hù chết cha rồi!
Lão đại yên lặng từ cặp sách móc ba con rắn độc vừa bị Thích Hà đánh chết ra, Thích Hà vừa nhìn thấy cái loại động vật nhuyễn thể này liền giật hết cả mình, hắn tuy rằng là một thằng nam tử hán, nhưng hắn cũng vẫn sợ chết a!
Có cảm giác như mấy con rắn này