Edit + Beta: soda chanh
Thời điểm nhìn thấy rõ người nào tới, sắc mặt Thích Hà tức khắc liền lạnh xuống.
Thích Thịnh đang ở khách sạn bên cạnh, đêm hôm khuy khoắt hắn ta lại đi ra khỏi khách sạn cũng bởi vì ngày thường lúc còn ở trong thành phố lớn, hắn ta vẫn thường đi ra ngoài phóng đãng, đột nhiên lại phải đi đến cái huyện thành nhỏ này, hắn ta hoàn toàn ngủ không được vì thế mới xuống dưới đi dạo.
Phồn Tinh không ngẩng đầu.
Chầu nướng BBQ này làm cô phảng phất như được mở một cánh cửa bước vào thế giới mới.
Thịt bò nướng ăn ngon, thịt dê nướng ăn ngon, thịt ba chỉ cũng ăn ngon. Ngay cả bắp nướng với cà tím nướng vậy mà cũng ăn rất ngon!
Mặc dù có rau xanh nhưng so với Thịt Thịt còn ăn ngon hơn.
"Đây là cái nữ sinh ở chung với mày phải không?"
Thích Thịnh trên cao nhìn xuống, chỉ có thể nhìn thấy cái đầu nhỏ của Phồn Tinh. Ngữ khí nói chuyện thực khinh thường, thoáng nghe thôi mà đã thấy được tràn đầy ác ý.
Hắn ta để ý nhất, chính là cuộc sống như đứa con riêng mấy năm về trước.
Không thể ra ngoài ánh sáng, chỉ có thể cất giấu thật sâu.
Trước khi mẹ hắn ta lên thượng vị, hắn ta đã từng ở rất xa mà nhìn Thích Hà. So sánh xuống dưới mà nói, hắn ta giống như là một con chuột bẩn thỉu, chỉ có thể hâm mộ, ghen ghét.
Mà hiện tại, rốt cuộc đã danh chính ngôn thuận.
Nhưng Thích Hà, dựa vào cái gì còn có thể dùng cái loại ánh mắt một lời khó nói hết này mà nhìn hắn?
Phảng phất đang nhìn một thứ đồ vật không lên nổi mặt bàn.
Ánh mắt hai người cứ như vậy mà giằng co.
Ai cũng không nhường ai, ai cũng không phục ai.
Lão đại hoàn toàn không có bị bầu không khí này ảnh hưởng, thừa dịp Thích Hà không chú ý, lặng lẽ vươn móng vuốt ra, yên lặng dịch chuyển vị trí của món trứng chiên bột trước mặt Thích Hà đến trước mặt mình.
Vùi đầu tiếp tục ăn.
Cố gắng học tập, điểm số sẽ không làm ngươi thất vọng.
Nhưng đã cố gắng hết sức, lại không chắc. ()
"Thích Hà, đời này của mày cũng chỉ có được như thế mà thôi. Mày có còn nhớ hay không, thời điểm tao lần đầu tiên tiến vàoThích gia, mày đã nói với tao cái gì hay không?"
Con riêng cũng chỉ có thể là con riêng, cả đời này sẽ không có khả năng được ra ánh sáng, đời này cũng đừng nghĩ đến cái gì gọi là tiền đồ.
Hắn ta vẫn nhớ rõ rành mạch, như con dòi trong xương, đời này cũng không thể quên được!
"Mày nhìn tao mà xem, lại nhìn lại mày