Edit+Beta: soda chanh
Sau khi Phồn Tinh nhìn thấy Từ Thụy Khanh ngất đi, một tay vác hắn lên vai, trở về thôn.
Sưu Thần Hào cảm thấy, mẹ nó nếu cô là Đại Sơn Vương mà nói, thì cái người đang được vác trên vai chính kia chính là Áp trại phu.. Phu phu phu quân sao?
Toàn thân hai người đều ướt nhẹp, khuê nữ ngốc nhà Mộc thợ săn còn vác tiểu tử Từ gia trên vai, lập tức toàn bộ người trong thôn đều biết hết.
Khi Mộc Lão Tam vội vã chạy đến, thì khuê nữ ngốc nhà mình đã nhanh chóng đưa người đến Từ gia, dò hỏi Phồn Tinh đã xảy ra chuyện gì một phen, lúc ấy suýt chút nữa ông đã..
Cười thành tiếng.
Đứa con rể họ Từ này, đã được định đoạt rồi! Hơn nữa quan trọng nhất là không phải khuê nữ ông bắt ép, mà là khuê nữ nhà ông có ơn với tiểu tử Từ gia này, đến lúc đó vừa là ân nhân vừa là thê tử, hắn sẽ không thể bạc đãi khuê nữ nhà ông được.
Suy nghĩ này của Mộc Lão Tam, cũng thật sự là một kế sách vẹn toàn.
Nhưng sau khi bước chân vào cửa Từ gia, sắc mặt Mộc Lão Tam liền thay đôủ.
Người nhà Từ gia sao lại như thế này?
Tôn tử thân sinh nhà mình rơi xuống sông, đang hôn mê bất tỉnh, phản ứng đầu tiên không phải là nhào về phía trước, rách gan rách thịt mà kêu gào hay sao, vậy mà ở đây lại dậm chân mắng đồ sao chổi, không biết phải tốn hết bao nhiêu bạc.
Lại còn thấy vợ chồng Từ Hán Ngưu vẫn còn đang thành thành thật thật đứng ở đó chịu ăn mắng nữa chứ.
Con mẹ nó, không thấy trên vai khuê nữ nhà ông vẫn còn đang vác nhi tử nhà các người hay sao?
Mộc Lão Tam tức giận đến mức muốn mắng người.
Đau lòng thay cho khuê nữ nhà ông quá đi mất!
Người trong thôn cũng trùng trùng điệp điệp mà chạy đến Từ gia xem kịch vui, sau khi nhìn một lúc cũng bắt đầu cảm thấy không ổn. Mắng thì mắng nhưng ít nhất cũng phải để tiểu tử Từ gia nằm lên giường trước, sau đó mời lang trung đến chứ..
Chần chừ nữa, nếu bệnh trở nặng thêm thì sao, không xót tôn tử nhà mình à?
"Nhất định là do trên đường trở về nhảy xuống sông tắm rửa rồi bị chết chìm, đồ ngu xuẩn! Đồ sao chổi! Đã không làm được nhiều việc rồi, lại còn tạo thêm việc ra nữa chứ!'Lý thị hung dữ," Mời lang trung đến còn không biết phải tốn bao nhiêu bạc nữa đây. "