Editor: Gấu Lam
Giang Dương hiện tại đang trong trạng thái hôn mê, KK vô pháp kiểm tra đo lường tâm lý của hắn, tâm nguyện của nguyên chủ đến tột cùng có ở thời khắc Giang thị đổi chủ đạt thành hay không KK cũng không biết, nó nói sự thật cho Nhiếp Gia nghe, chỉ có thể chờ Giang Dương tỉnh lại hoặc là dứt khoát chờ đợi Giang Dương chết luôn.
Nhiếp Gia đối việc này thật ra không lắm để ý, chỉ là tâm tình có chút vi diệu. Cậu không nghĩ tới Cố Tuyết Doanh sẽ tìm người trả thù Giang Dương, suýt nữa hỏng hết chuyện của cậu.
【 Kỳ thật Cố Tuyết Doanh dám làm như thế, cũng chỉ sau khi Giang Dương hoàn toàn thất thế mới động tay, ông ta cũng không phải muốn trái với ý nguyện ngài. 】 Hệ thống bổ sung nói.
【 Tôi biết, ngã một lần khôn hơn một chút đi, về sau tôi sẽ không lại trấn của ải đặt tiền cược ở trên người khác nữa đâu. 】 Nhiếp Gia ở trong lòng nhàn nhạt đáp lại hệ thống.
Hệ thống không nói thêm nữa, nó có thể đo lường trong cảm xúc Nhiếp Gia mang theo một chút không vui, hiển nhiên là bất mãn với Cố Tuyết Doanh tự chủ trương, nếu vì va chạm ấy mà đem Giang Dương đâm thành người thực vật, vậy chẳng phải là hỏng đại sự của Nhiếp tiên sinh rồi sao? Cũng may Nhiếp tiên sinh hiện tại có thể tự do điều động dị năng của mình, cho dù Giang Dương thật sự biến thành người thực vật cậu cũng có thể chữa khỏi.
Nhưng hành động của Cố Tuyết Doanh hiển nhiên là cho Nhiếp Gia gõ lên hồi chuông cảnh báo, lần này may mà là sự tình xong xuôi rồi mới thêm chuyện, nếu lần sau lại đem loại quyền lợi có thể quyết định thành bại giao cho người khác, còn không biết lại chọc cho mình thêm cái phiền toái.
Lần này thôi vậy. Ánh mắt Nhiếp Gia hờ hững nghĩ, sẽ không có lần sau đâu.
Hệ thống nguyên bản rất lo lắng Nhiếp Gia khống chế dục vọng sẽ bất lợi cho cậu trị liệu chứng lưỡng cực, nhưng lúc này lại có chút may mắn. Nhiếp tiên sinh ở vài chi tiết có loại cố chấp khống chế dục vọng này, chứng minh cậu đang thức tỉnh dục vọng cầu sinh, cậu đang nỗ lực sống sót.
Trưởng phòng biết được nhất định sẽ thật cao hứng.
Nhiếp Gia cùng hệ thống giao lưu hai câu, bỗng nhiên cảm giác không trọng lực làm cậu lấy lại tinh thần, cả kinh chớp chớp mắt, liền nhìn thấy Hoắc Thanh ôm eo cậu trực tiếp bế lên đặt ở trên bồn rửa tay.
"Nghĩ cái gì đến thất thần vậy?" Hoắc Thanh hơi hơi cúi đầu áp trán với Nhiếp Gia, hơi thở ấm áp còn mang theo chút hương rượu lập tức tỏa khắp gương mặt Nhiếp Gia. Hắn gỡ xuống mắt kính của người yêu tùy tay đặt một bên, ôn nhu mà nhìn chăm chú vào đôi mắt đá quý của Nhiếp Gia, nhịn không được ở dưới đuôi mắt đỏ bừng của cậu hôn hôn, "Còn đang sinh khí vì Cố Tuyết Doanh tự chủ trương?"
"Không có." Gương mặt Nhiếp Gia ửng đỏ mà cười cười, hai tay vòng sau cổ Hoắc Thanh cùng hắn nhĩ tấn tư ma.
"Chuyện Nguyệt Thành đã xong rồi, chúng ta đi Hà Lan kết hôn được không?" Hoắc Thanh nói.
"Được, cần phải đặt làm áo cưới cho anh sao, Hoắc tiên sinh?" Nhìn gương mặt tuấn mỹ của Hoắc Thanh gần trong gang tấc, cùng với trong ánh mắt hắn cơ hồ sắp tràn ra ngọt ngào có thể ngọt người chết, trong lòng Nhiếp Gia ức chế nãy giờ tức khắc tan thành mây khói.
Hai người ở toilet nị oai không bao lâu, Hoắc Thanh được người yêu đồng ý kết hôn sau đó nhịn không được đem người ấn tới trên giường, triền miên một đêm.
Sự việc Giang Dương gặp tai nạn xe cộ nhập viện cấp cứu trời chưa sáng đã truyền bá, đặc biệt sau khi biết được Giang Dương say rượu lái xe ngược chiều toàn mạng đều trào phúng hết thảy đều là nhân quả báo ứng. Thậm chí có vô số người cảm tạ người gây họa đụng phải Giang Dương, ở trên đường cái vô luận là say rượu lái xe hay là đi ngược chiều đều giống với mưu sát, may mắn Giang Dương không đi rất xa đã bị đụng phải, nếu không còn không biết có ai sẽ chết thảm ở dưới bánh xe Giang Dương.
Thương thế Giang Dương rất đỗi nghiêm trọng, ước chừng cấp cứu mười hai tiếng đồng hồ mới chuyển nguy thành an, mệnh tuy rằng được bảo vệ nhưng bị thương thắt lưng, bộ vị dưới eo đã hoàn toàn tê liệt, từ nay về sau cũng chỉ có thể ốm