Editor: Gấu Lam
Nhiếp Gia dừng lại ở thế giới đó hơn sáu mươi năm, bất quá trong hệ thống lại là ngắn ngủi nháy mắt, mãi đến tận cậu và Hoắc Thanh lần lượt già đi, khoảnh khắc cùng nhau kết thúc sinh mệnh, toàn bộ thế giới lấy Nhiếp Gia làm trung tâm bắt đầu đổ nát tán loạn, cuối cùng tất cả quay về hư vô.
Nhiếp Gia đứng ở trong một mảnh tăm tối, trong đầu liền nhảy ra âm thanh hoạt bát của KK, 【 Nhiếp tiên sinh, ngài chuẩn bị kỹ càng để tiến vào thế giới tiếp theo chưa? 】
【 Vẫn chưa. 】 Nhiếp Gia rũ thấp mi mắt nhẹ nhàng nói.
KK có thể cảm giác được sâu trong nội tâm cậu thấp thỏm, nói: 【 Ngài không cần lo lắng, Nhiếp tiên sinh, vô luận ngài ở nơi nào, trưởng phòng đều có thể tìm tới ngài. Trưởng phòng luôn luôn thăm dò giá trị chương trình của tổ công tố, sẽ điều chỉnh trị số ý thức tự thân của ngài ấy thích hợp. Một thế giới bình an vô sự, tổ công tố không hề phát hiện, nói rõ giá trị của chương trình cực kỳ thấp, có thể dung hợp nhiều ý thức bản thân của trưởng phòng. Ngài ấy gặp lại ngài, không chắc sẽ mang theo ký ức của bản thân. 】
Nhiếp Gia hữu tâm vô lực vung vung tay, KK muốn tách ra, cậu cũng không có lòng giải thích, liền tự mình trầm tư bên trong thế giới BUG vô biên, một lúc lâu mới chậm rãi hít thở sâu hai lần nói với KK: 【 Đến đây đi, tôi chuẩn bị xong. 】
————————————————————————
Nhiếp Gia khi tỉnh lại lần nữa chỉ cảm thấy hoa mắt váng đầu, đầy ngập cảm giác không khỏe như muốn nôn mửa, phía sau từng trận đau xót ruột, tâm tình của cậu nhất thời từ thấp thỏm bất an du đãng đến giận không chịu nổi.
"Phi ca, anh không ngủ nhiều chút sao?" Một giọng đàn ông ôn hòa gần như mềm yếu ở bên cạnh vang lên.
Nhiếp Gia một tay ấn cái trán ngồi dậy, quay đầu thấy một người đàn ông trẻ tuổi đeo mắt kính ngồi ở bên cạnh, thấy cậu ngồi lên vội vã lại lót hai cái gối mềm cho cậu, cũng căng thẳng dặn dò: "Phi ca anh vẫn nên nằm xuống đi, eo anh thương tổn lần này có chút nặng, bác sĩ nói anh ít nhất phải nằm một tuần đấy."
Nhiếp Gia xác thực đau thắt lưng đến khó nhịn, cau mày liền nằm xuống, dựa vào gối xác thực thoải mái hơn. Cậu nhìn chung quanh, phát hiện mình đang trong phòng bệnh của một bệnh viện cao cấp. Nhiếp Gia giơ tay lên, đôi tay này tinh tế trắng nõn, nhìn rất có lực, phảng phất thuộc về hiệp khách tiêu sái đề đao giết người, từng ngón tay mảnh khảnh lại ẩn chứa lực đạo có thể bóp cuống họng của người ta.
"Phi ca, anh đói không? Có muốn tôi đi ra ngoài mua cho anh ăn sớm một chút? Ăn xong ngủ tiếp." Người bên cạnh cẩn thận hỏi hỏi.
"Ừ, cậu đi đi." Nhiếp Gia nói, âm thanh mang theo lãnh đạm như cũ, như trân châu vào nước băng liệt êm dịu, thập phần dễ nghe.
Người kia sửng sốt một chút, tựa hồ không nghĩ tới lần này Phi ca lại trả lời hắn, trên mặt vui vẻ, lập tức nắm lấy tay nải đi ra ngoài mua sớm một chút.
Nhiếp Gia vén chăn xuống giường, đi tới phòng rửa tay, KK cũng thừa dịp vào lúc này truyền tư liệu thế giới cho cậu.
Thế giới này là một câu chuyện giải trí thăng tiến rất đơn giản, lấy vai chính thụ Tạ Nhất Hàng làm trung tâm.
Tạ Nhất Hàng là thành viên lập tức nổi bạo trong bốn nam thần tượng của boygroup DDD, cũng là người được chủ đoàn nâng, nhân khí nóng phỏng tay. Bởi vì tướng mạo bốn thành viên DDD một người so với một người nên được khen là nhóm nhan sắc thần thánh duy nhất trong vòng giải, tướng mạo Tạ Nhất Hàng tự nhiên không kém, tính cách cũng là vừa ấm áp vừa mộng mơ, được những người ái mộ xưng là bảo bối của nhóm, tiểu thiên sứ.
Tuy rằng bây giờ thoạt nhìn sự nghiệp của Tạ Nhất Hàng đã đạt đến trạng thái đỉnh cao của cuộc đời, dù sao DDD xuất đạo năm năm, trải qua thiên tân vạn khổ, hiện tại nhân khí như mặt trời ban trưa. Số lượng fan cực lớn đạt đến đích đến cuối cùng, được công nhận là boygroup đệ nhất trong nước, đảm nhận lưu lượng.
Nhưng nếu là câu chuyện thăng tiến, nhân khí Tạ Nhất Hàng đương nhiên sẽ không dừng lại ở đây, hắn sẽ ở giai đoạn này đánh bại chướng ngại vật to lớn nhất trong đời, dưới sự trợ giúp của vai chính công thoát ly đoàn đội tiến quân vào giới diễn viên, vấn đỉnh ảnh đế.
Mà viên đá ngáng đường to lớn nhất, chính là thân phận bây giờ của Nhiếp Gia, Ace DDD, Nghê Phi.
Thời điểm DDD mới vừa thành lập chỉ có ba người, Tạ Nhất Hàng là một người trong đó. Nhóm nhỏ mới xuất đạo nhận hết đau khổ, thêm vào tài nguyên công ty cũng không ra sức, tuyên truyền không đúng chỗ, thành viên trong nhóm vẫn không được bồi dưỡng hiểu ngầm một vài nguyên nhân, suýt nữa đối mặt giải tán. Năm thứ nhất ba người nâng đỡ lẫn nhau sống qua trời đông giá rét, năm thứ hai công ty ký với một ca sĩ sáng tác Nghê Phi, cũng để Nghê Phi gia nhập DDD, chính thức thành lập nhóm bốn người.
DDD bây giờ có thể trở thành boygroup đệ nhất, có thể nói hơn nửa công lao dựa cả vào Nghê Phi, cậu hoàn toàn xứng đáng là Ace, là át chủ bài hàng đầu của nhóm D, đây là sự thật cả anti-fan cùng fan cũng không thể phủ nhận.
Nghê Phi tài hoa hơn người làm người khiếp sợ, bài hát cùng album thành danh của nhóm D cơ bản đều là Nghê Phi tự mình soạn nhạc viết từ, hàng năm album nhiều lần đại bạo bán hết, dưới tình huống bảo đảm chất lượng vẫn có thể trong bốn năm ngắn ngủi sản xuất số lượng ca khúc khổng lồ như vậy, trâu đến mức trước sau không có một người như thế, hơn nữa ở mặt ngoài Nghê Phi còn quăng cho ba người kia một con đường hoàn mỹ.
Thế nhưng với những