Editor: Gấu Lam
Đóa bạch liên Tạ Nhất Hàng này có ác ý đối với Nghê Phi hay không Nhiếp Gia không biết, nhưng Sư Duyên nhất định có. Hắn chán ghét và có thành kiến với Nghê Phi đều là do hình tượng nỗ lực thiện lương của Tạ Nhất Hàng phụ trợ tích lũy dần dần, nhưng hiện tại Nhiếp Gia điên đảo nhận tri của Sư Duyên, hoàn toàn nghịch chuyển ấn tượng của Sư Duyên đối với Nghê Phi.
Cái hắn cho là nỗ lực kỳ thật là vụng về, hắn cho là đơn thuần kỳ thật là vô tri, hắn cho là người vắt kiệt ước mơ của hắn là Nghê Phi, người hắn vẫn luôn chán ghét, Nhiếp Gia thật ra muốn xem Sư Duyên về sau sẽ đối mặt Tạ Nhất Hàng như thế nào, nhưng mất đi Sư Duyên che chở,Tạ Nhất Hàng ở trong bể nhuộm giải trí đến tột cùng bước đi như thế nào. Liệu hắn có phải là đóa sen trắng không nhiễm bùn nhơ hay không, rửa mắt mong chờ thôi.
Đương nhiên, nếu dưới loại tình huống này Sư Duyên vẫn còn si tâm với Tạ Nhất Hàng, vậy Nhiếp Gia thật sự không còn lời nào để nói, cho dù hắn là em trai Sư Tư cũng chỉ có thể diệt trừ thôi.
Trở lại nhà của mình Nhiếp Gia đi vào phòng tắm tắm rửa, gọi điện thoại cho Sư Tư, rồi cứ thế hôn hôn trầm trầm(?) ngủ mất.
(?): trạng thái mê
Sáng hôm sau Nhiếp Gia chạy tới phòng thu để tập dợt, Sư Duyên không có tới, mặt khác thành viên của ba nhóm khác đã đến đông đủ, nhóm D là nhóm cuối cùng tới, thành viên tách ra không đi chung không nói còn có thành viên đến giờ vẫn chưa tới.
Nhiếp Gia tối hôm qua ngủ không ngon, nhưng không giống trước kia chỉ vì ngủ không ngon hoặc là thân thể không thoải mái thì tâm tình sẽ cực kém, có lẽ là bởi vì nghĩ đến kết thúc buổi quay hôm nay là có thể nhìn thấy Sư Tư, Nhiếp Gia tuy rằng buồn ngủ nhưng trong lòng lại rất sung sướng. Cậu tới trường quay rồi trực tiếp đeo kính râm ngủ gà ngủ gật trong phòng, chuyện gì cũng chẳng quan tâm, phảng phất là một ca sĩ solo, không hề có bất luận quan hệ gì với nhóm nhạc.
"Thầy Nghê Phi, có thể xin ngài ký cái tên không?" Một thanh âm nam tính rất nhỏ ở bên người vang lên, Nhiếp Gia mặt vô biểu tình kéo kính râm xuống, thấy khuôn mặt trắng nõn của một cậu bé đang chờ mong nhìn cậu.
Đây là Ace của nhóm nam đã loại Sư Duyên bọn họ, gọi là Văn Ngọc, là người mới mới xuất đạo hơn một năm. Cậu nhóc nhìn Nhiếp Gia có chút thật cẩn thận thấp thỏm, ở bên ngoài vẫn luôn đồn đãi Nghê Phi tính cách không tốt, dù là tiểu thiên sứ thiên lương ấm áp như Tạ Nhất Hàng cũng có thể giống xuống tay khi dễ, càng đừng nói đối với người ngoài.
Văn Ngọc bởi vì đã bị ảnh hưởng âm nhạc của Nghê Phi mới bước vào giới âm nhạc, tuy rằng trong cùng một vòng, nhưng hai người một trên trời một dưới đất, Văn Ngọc trăm triệu không nghĩ tới có thể ở trong chương trình này nhìn thấy thần tượng của mình, vừa rồi nhất thời xúc động, không màng tổ viên khuyên can liền xông lên muốn ký tên.
Nhưng sau khi tiếp xúc với ánh mắt băng liệt của thần tượng, Văn Ngọc lập tức hối hận.
Nhưn Nhiếp Gia chỉ là mặt vô biểu tình nhìn Văn Ngọc vài giây, đột nhiên câu môi cười, hào phóng tiếp nhận bút trong tay Văn Ngọc ký một hàng chữ.
Văn Ngọc choáng váng mà trở lại nhóm của mình, cúi đầu vừa nhìn, trên quyển vở căn bản không có chữ ký của thần tượng, mà là một hàng chữ tiêu sái: Mấy đứa rất lợi hại, sau này tiếp tục cố lên.
Năm thành viên khác của Box thiếu chút nữa bởi vì những lời này mà khóc.
Bọn họ chỉ là người mới mới xuất đạo hơn một năm, ở kỳ trước đào thải trụ cột giới âm nhạc nhóm D, dù rằng việc này làm cho bọn họ trong nháy mắt đại bạo, nhưng người mắng bọn họ càng nhiều hơn, tựa hồ bọn họ phạm vào tội nghiệt không thể tha thứ, thậm chí có người còn nói chương trình xin nhóm D Đoàn làm như thế để tạo hiệu quả tiết mục, ở vòng bán kết bị đào thải đều là kế hoạch, lót đường cho người mới, công ty của Box lợi dụng DDD, ghê tởm cực kỳ, cả đời anti Box!
Đủ loại phỏng đoán tràn ngập ác ý đối với năm đứa trẻ vừa mới xuất đạo không lâu mà nói, đả kích lớn hơn vui sướng, bọn họ thậm chí đã hối hận khi thắng trận đấu.
Thế mà lúc này lại được thần tượng thừa nhận cùng cổ vũ, không thể nghi ngờ làm cho bọn họ cảm động không thôi lại lần nữa tràn ngập dũng khí chiến đấu.
"Thật là khoe mẽ, không nghĩ tới các cậu còn là fan của DDD? Vậy mà trước đó còn để người ta bị loại nhỉ." Phía sau vang lên một tiếng trào phúng.
Mấy đứa nhóc quay đầu lại, phát hiện là đội trưởng của Galaxy Vu Tĩnh Vi, hắn đang nhàn nhàn gảy đàn ghi-ta của mình, mắt lạnh đảo qua.
Vị này trên danh nghĩa cũng đã từng là tiền bối của Nghê Phi, Văn Ngọc cùng các đội viên không dám nói gì, ánh mắt lại rất khó chịu.
Vu Tĩnh Vi căn bản không tính toán để ý đến bọn họ, chỉ là đi ngang qua, nghe được bọn họ đang nghị luận về Nghê Phi tức khắc tâm sinh phiền chán, không nhịn xuống dỗi một câu.
Lúc này biên đạo kêu hắn, Vu Tĩnh Vi liền cầm đàn ghi-ta hội hợp cùng với đội viên của mình, hắn từ trên sân khấu thượng lạnh lùng liếc nhìn Nghê Phi ngủ gà ngủ gật trong khán phòng, hận đến hàm răng có hơi ngứa.
Vu Tĩnh Vi cùng Nghê Phi đều là loại hình ca sĩ sáng tác, Galaxy thành lập 6 năm trước, khi đó vẫn chưa có DDD càng không có Nghê Phi. Vu Tĩnh Vi làm ca sĩ sáng tác ngoại hình lại đẹp, nhân khí vẫn luôn cao nhất, thời ấy lúc DDD mới xuất đạo lực ảnh hưởng còn chả sờ được vào cái đuôi của Galaxy. Hắn cùng toàn bộ đoàn đội tiền đồ sáng lạn, khi ngọn lửa sắp bùng lên lần nữa liên tục 2 năm, không nghĩ tới nửa đường lòi ra một Nghê Phi.
Cậu ta xuất hiện khiến DDD sinh sôi xẻo hơn phân nửa thị trường, như thế đã bóp chặt tinh đồ lộng lẫy của Galaxy, Galaxy gặp phải khủng hoảng trước giờ chưa từng có. Cho dù hiện tại Galaxy bằng vào nỗ lực của mình được công nhận là nhóm nam hạng 1, nhưng vĩnh viễn ở trên đó vẫn tồn tại DDD.
Vu Tĩnh Vi hắn vĩnh viễn bị Nghê Phi đè đầu.
Hơn nữa lần này chiến trong chương trình, sau khi DDD đào thải thì Galaxy