Editor: Gấu Lam
Trên mặt các thành viên Galaxy cũng không có chút thần sắc ghen ghét hoặc không vui nào, giống như mọi người đứng dậy vỗ tay như sấm, cao hứng vỗ tay thật mạnh, vỗ tay cho đối thủ Nghê Phi đã khiến bọn hắn hoàn toàn khâm phục, cũng là vỗ tay cho Galaxy vẫn truy đuổi chưa bao giờ từ bỏ.
Nhiếp Gia phản ứng ra sao, vẫn mặt mày lãnh khốc đứng ở kia, nhưng khi Tĩnh Vi vừa dứt lời đã hào phóng vươn tay.
Hai người ở trong tiếng vỗ tay vang vọng bắt tay, Nhiếp Gia câu vai Tĩnh Vi. Cameras bắt giữ khoảnh khắc khóe mắt Vu Tĩnh Vi đỏ hoe, ánh mắt hắn tràn ngập kính nể, lại ít đi nửa phần không phục và địch ý với Nghê Phi.
" Tôi cực kỳ vinh hạnh khi có thể đứng trên sân khấu của cậu, thế nhưng vẫn rất ghét cậu." Vu Tĩnh Vi nói với Nhiếp Gia.
Ai cũng có thể nghe được câu "Rất ghét cậu" đã thay đổi mùi vị, Nghê Phi dùng tài hoa không thể địch nổi sân khấu triệt triệt để để chinh phục mọi người, bao gồm vị đối thủ truyền kiếp này.
Cạnh tranh bốn năm bỗng tiêu tan hiềm khích lúc trước, một người bị thuyết phục, một người khiến người khác khâm phục, trường hợp này làm người động dung.
Thần Thiên ở bên cạnh vỗ tay bạch bạch, trong lòng có loại buồn bã mất mát u sầu, hắn thật thưởng thức Vu Tĩnh Vi thẳng thắn tiêu sái, lại cũng khiến hắn ý thức được DDD đã hoàn toàn không theo kịp Nghê Phi. Có một điều fan Phi nói rất đúng, DDD không xứng có được Nghê Phi, hôm nay DDD đứng ở trên sân ngắm nhìn mọi ánh mắt, nhẹ nhàng đánh bại thiên đoàn rock and roll đoạt giải quán quân, đều là công lao một người của Nghê Phi.
Không có DDD, Nghê Phi bằng vào năng lực của mình hoàn toàn có thể đi lên cao hơn. Nhưng không có Nghê Phi, DDD chả là cái đinh gỉ gì.
Tựa như hiện tại, người mà Vu Tĩnh Vi tâm phục khẩu phục là Nghê Phi, chứ không phải DDD.
Bọn họ đều liên lụy Nghê Phi, đã từng liên hợp lại xa lánh Nghê Phi.
Lúc này Thần Thiên không thể nghi ngờ là áy náy hổ thẹn, MC tuyên bố quán quân "Quyết chiến chi dạ " là DDD, dưới đài vang lên hoan hô dậy trời, nhưng hắn một chút cũng không vui vẻ.
DDD tựa hồ không ai vui vẻ cả, đêm nay ban giám khảo và khán giả nhất trí vỗ tay nhiệt liệt, cuồng nhiệt vì chiến thần lóa mắt nhất, nhưng cậu cũng chỉ nhàn nhạt gật gật đầu, như có lệ vỗ vỗ lòng bàn tay.
Ánh mắt không hề gợn sóng giống như đang nói: "Được rồi, tôi đã biết."
Cậu mặc tây trang giày da đứng ở trên đài, đeo nơ văn nhã, mặc dù trên người vết máu loang lổ nhưng không hề ảnh hưởng đến sự kiêu căng của cậu, phảng phất như sát thủ ưu nhã mà vô tình, luôn có thể thành thạo giải quyết chuyện người khác cảm thấy cực kỳ khó giải quyết, nếu như là ca sĩ, khốc đến bùng nổ.
Fan Phi chính là yêu chết cái bộ dáng kiêu ngạo lãnh khốc đó của cậu!
Đến nỗi những người khác của DDD, đêm nay chẳng khác gì người trong suốt, ai còn quan tâm đến bọn họ.
Tinh thần Tạ Nhất Hàng căng chặt, tựa hồ luống cuống, so với tất cả mọi người lùi xuống nửa bước, cả người cơ hồ đều sắp dán lên người Sư Duyên. MC không ngừng tán dương, sắc mặt Sư Duyên lại càng xanh mét, đầu lưỡi suýt nữa cắn chảy máu.
Trận quyết chiến thế kỷ khiến vạn chúng chú mục hạ màn trong tiếng hoan hô kịch liệt.
Tinh thần Nhiếp Gia thực mỏi mệt, sau khi kết thúc đến lấy lại điện thoại bị tổ đạo diễn tịch thu, nhóm trợ lý vây lên ríu rít một phen, đưa kẹo cho lão đại. Nhiếp Gia đem microphone giao cho Phòng Phòng, ngậm kẹo que thoải mái trở lại phòng nghỉ lấy áo khoác của mình, chuẩn bị rời đi với Sư Tư.
Ba người khác cũng đã trở lại, Nhiếp Gia thần sắc đạm mạc cài lại cúc áo tây trang, hờ hững hỏi một câu: " Vì sao microphone của tôi không có thanh âm?"
Không khí phòng nghỉ tức khắc đọng lại.
Nhóm trợ lý mặt ngơ ngác, Tiểu Lưu kinh ngạc hỏi: "Lão đại, anh, tai nghe của anh vẫn luôn không có thanh âm?"
Thần Thiên kinh ngạc nhíu mày lại, tai nghe của Nghê Phi từ lúc bắt đầu đã không thanh âm? Hoàn toàn không nhìn ra được...... Phần đoạn sau khi hắn vứt microphone đi như tiến vào trạng thái, dựa vào kinh nghiệm sân khấu hoàn mỹ khống chế tuy rằng khiến người kinh diễm nhưng vẫn chưa đến mức không tin nỗi, nhưng ai cũng không nghĩ đến tai nghe của cậu ngay từ đầu đã xảy ra vấn đề, ở nơi rộng lớn như rạp hát, nhạc đệm cao đến kinh người, đến tột cùng cậu làm như thế nào có thể bắt được nhịp điệu chứ?
" Có cần hỏi tổ đạo diễn một chút không?" Tạ Nhất Hàng hoảng sợ, thật cẩn thận nói: "Không nghĩ tới tai nghe của cậu có vấn đề, may mắn không xảy ra việc gì."
Nhiếp Gia không phản ứng Tạ Nhất Hàng, chỉ là hờ hững nhìn Sư Duyên, mi dài như dây cung nhíu lại: "Cậu nói đi?"
Một phòng người tức khắc đều nhìn về phía Sư Duyên sắc mặt đã biến thành màu đen.
Sư Duyên không vui nói: " Tai nghe có vấn đề sao phải đại kinh tiểu quái(?), không phải chuyện rất bình thường sao, cậu hỏi tôi làm chi?"
(?): làm lớn chuyện
Đích xác, mặc dù trong vài trường hợp trọng đại tai nghe của ca sĩ xuất hiện vấn đề nhưng cũng không phải chuyện gì quá mới mẻ, đặc biệt là ở trên gameshow, tuy không nhiều lắm nhưng cũng không ít, xảy ra sự cố cũng chỉ có thể tự nhận xui xẻo.
Nhưng hôm nay không giống, thiết bị của rạp hát từ âm thanh đến tai nghe và sân khấu đều là do một mình Sư Tư ôm lấy mọi việc, càng đừng nói vật quan trọng như tai nghe, trước khi lên sân khấu nhân viên công tác đã xác nhận rất nhiều lần, căn bản không có khả năng xảy ra vấn đề.
Chỉ có thể là có người động tay chân.
Đêm nay Sư Tư cũng ở chỗ