Editor: Gấu Lam
Thanh âm của hắn chứa một tia khóc nức nở, hiển nhiên hoảng cực kỳ.
Sư Duyên nắm chặt di động đưa lưng về phía Tạ Nhất Hàng, đứng tại chỗ một hồi lâu mới đem hỏa khí trong lòng áp xuống, hắn miễn cưỡng thay đổi biểu tình, xoay người nói với Tạ Nhất Hàng: "Chúng ta nghĩ biện pháp khác."
Tạ Nhất Hàng tới tìm Sư Duyên tràn ngập chờ mong, lúc này nghe Sư Duyên nói như vậy, trong lòng lập tức hiểu Nghê Phi nhất định cự tuyệt yêu cầu của hắn. Trên mặt Tạ Nhất Hàng tức khắc trắng bệch, hắn lảo đảo lùi về sau hai bước ngã ở trên sô pha, hai đầu gối khép lại, cúi đầu, Sư Duyên có thể nhìn thấy nước mắt từng giọt từng giọt rơi ở trên đầu gối hắn.
"Tiểu Hàng......" Trong lòng Sư Duyên căng thẳng, đi qua liền phát hiện bả vai Tạ Nhất Hàng đang run rẩy.
"Vì sao Nghê Phi lại tuyệt tình như vậy......" Hai tay Tạ Nhất Hàng ấn ở trên đầu gối cúi đầu dùng sức nức nở khóc, khuôn mặt thanh tú đều bị nghẹn đến đỏ bừng, tầm mắt toàn là nước mắt, hắn cắn răng không cam lòng lại phẫn nộ chất vấn: "Tôi chẳng qua muốn cậu ta nói một lời mà thôi! Có khó như vậy sao? Cậu ta vì sao một hai cứ phải vậy nhằm vào tôi...... Tôi đến tột cùng làm sai cái gì! Tôi phải xin lỗi cậu ta chỗ nào! Bốn năm nay tôi vẫn luôn chịu đựng cậu ta bắt bẻ trào phúng, vì cái gì hiện tại tôi muốn cậu ta nói một câu thôi mà cậu ta cũng không chịu! Vì cái gì!"
Hắn hiển nhiên khó thở, tiếng nói
mất đi ôn hòa ngày xưa, trở nên ác liệt.
Sư Duyên đứng ở bên cạnh hoàn toàn không biết nên làm cái gì bây giờ, Nghê Phi luôn luôn bất hoà với ba người bọn họ, kỳ thật ngay từ đầu Sư Duyên đã nghĩ đến Nghê Phi sẽ cự tuyệt, nhưng không nghĩ tới hắn cũng đã bàn điều kiện giải ước, Nghê Phi vẫn không thèm mở lại, cậu ta có phải thật sự cảm thấy những fan Phi đó sẽ chờ cậu ta hai năm sao?!
"Đừng lo lắng." Nhìn thấy người mình thích thống khổ như vậy, trong lòng Sư Duyên làm sao dễ chịu chứ, đặc biệt là khi mình không giúp được gì.
Người hắn thích lại bị khi dễ, quả thực tâm giết người Sư Duyên cũng có.
Tạ Nhất Hàng không để ý đến Sư Duyên an ủi, hãy còn tuyệt vọng thương tâm khóc thút thít. Hắn trong lòng minh bạch, hắn cùng Nghê Phi bản chất bất đồng, hắn là thần tượng lưu lượng, trên người không chấp nhận được có vết nhơ, dưới tình huống không có tác phẩm tiêu biểu đã chịu dư luận chèn ép như vậy, rất có khả năng sự nghiệp biểu diễn sẽ như trận chung kết.
Tạ Nhất Hàng lần đầu cảm thấy ủy khuất, hắn rõ ràng cũng chưa làm gì, vì sao fan Phi lại không buông tha hắn? Hắn dựa vào cái gì phải bị ăn mắng chứ!
"Sư Duyên, tôi nên làm cái gì bây giờ?" Sau khi khóc xong Tạ Nhất Hàng rốt cuộc bình tĩnh lại, hai mắt đẫm lệ mông lung ngửa đầu nhìn Sư Duyên.
Sư Duyên nhất định sẽ có biện pháp...... Hiện tại có thể giúp hắn chỉ có Sư Duyên.
"Tôi sẽ bắt Nghê Phi trả giá đại giới, dù sao công ty cũng không cần cậu ta, cho dù Nhiếp Khải Nghi...... Nhiếp thị tài phiệt cũng sẽ không vì bà ta thích một ca sĩ mà đối nghịch với Vạn Khải, cho bọn họ lá gan cũng không dám làm, yên tâm." Tạ Nhất Hàng nhỏ yếu bất lực hoàn toàn khơi dậy ý muốn bảo hộ của Sư Duyên, hắn chắc chắn đáp ứng hắn, thẳng đến Tạ Nhất Hàng nín khóc mỉm cười.
Đã từng bước vào cái vòng này Sư Duyên với lòng tự trọng cao đã giữ kín như bưng gia thế bối cảnh của mình, chỉ muốn chứng minh mình không có ánh sáng của Vạn Khải hắn vẫn có thể thành công, nhưng hiện tại hành động của Nhiếp Khải Nghi làm Sư Duyên suy nghĩ cẩn thận, gia thế bối cảnh là một lợi thế của con người, hắn có bối cảnh cao hơn một cấp bậc so với Nhiếp Khải Nghi, vì sao cho tới nay lại bị Nhiếp Khải Nghi đè đánh chứ?
Đây là ưu thế của hắn, hắn vì cái gì lại không cần?
Rất nhanh, tâm lý Sư Duyên chuyển biến đã bị Nhiếp Gia thông qua KK nghe lén được.
Lúc này Nhiếp Gia đang ở thư phòng bồi Sư Tư xử lý công vụ, Sư Tư nghe thấy cậu dựa vào bên người hắn phát ra một tia cười lạnh vô ý, quay đầu nhìn lướt qua, phát hiện người yêu đang ôm một quyển phong hoá sử Châu Âu gặm gặm, hắn bất đắc dĩ cười nói: "Quyển sách này có chỗ nào hoang đường à?"
Nhiếp Gia nhướng mày nói: "Thời Trung cổ bất luận chuyện gì cũng rất hoang đường, giống như đám khỉ chưa khai hoá vậy." Đặc biệt là đối với người ở kỷ nguyên tinh tế như cậu.
Cậu khép sách lại, liếc xéo mặt nghiêng tuấn mỹ của Sư Tư nói: "Tôi đang cười em trai anh, hắn rốt cuộc đã tiếp thu thân phận Thái Tử gia Vạn Khải, cũng chuẩn bị tới bắn tôi này."
" Nó muốn làm gì?" Sư Tư không vui nhíu mày, cái đứa em trai tìm đường chết một lần lại một lần khiêu chiến sự nhẫn nại của hắn, nếu không phải Nhiếp Gia vẫn luôn không cho hắn quản, hắn đã sớm xé đứa em trai này.
" Anh rất nhanh sẽ biết." Nhiếp Gia nhấp môi cười cười, trong lòng đối với người như Sư Duyên không thể nghi ngờ cảm thấy buồn cười.
Khi Sư Tư còn xem hắn như em trai mà che chở, Vạn Khải vĩnh viễn là đường lui của hắn, hắn mới có tự tin ồn ào mọi việc muốn dựa vào chính mình, muốn tìm kiếm giá trị bản thân. Hiện tại gặp được chuyện mình không giải quyết được, tư tưởng muốn chứng minh bản thân kiên trì hơn hai mươi năm tùy tùy tiện tiện đã tan rã, lập tức lại nhớ tới sau lưng hắn còn người anh trai có thể quyết định hết thảy.
Kỳ thật Sư Tư đối với Sư Duyên là gì? Tóm lại không phải thân nhân.
Sư Tư đích xác như Nhiếp Gia nói rất nhanh sẽ biết động tác của Sư Duyên, trước khi buổi biểu diễn đến, trên mạng bỗng nhiên xuất hiện một người tự xưng là nhân viên công tác của tổ tiết mục thả ra một video ngắn. Nội dung video giống như bắn nước nóng vào nước lạnh, nháy mắt bùng nổ.
Video không phải chụp lén, mà là từ camera trên cao quay được, góc độ như trong tiết mục, hiển nhiên thật sự bị tổ tiết mục cắt ra một phần.
Toàn bộ video đều không có thanh âm, nhưng nội dung bên trong lại thập phần kịch liệt làm người ta trố mắt, mở một chút đã nhìn thấy biểu tình Nghê Phi lạnh băng bóp cổ Sư Duyên, Thần Thiên cũng mang theo vết thương trên mặt ngã trên mặt đất, Tạ Nhất Hàng ở một bên gấp đến đỏ mắt hiển nhiên đã bị dọa sợ, thẳng đến người đại diện đuổi tới, Nghê Phi mới ném Sư Duyên qua một bên, biểu tình lãnh khốc cảnh cáo một câu cái gì đó sau đó mang theo đoàn trợ lý rời đi.
Theo sau chính là Sư Duyên thống khổ ho khan, Tạ Nhất Hàng nhanh chóng đỡ hắn lên, video đến đây kết thúc.
Thống khổ trên mặt Sư Duyên hoàn toàn bại lộ ở trước mặt muôn vàn bạn mạng, tất cả mọi người sợ ngây người, không nghĩ tới Nghê Phi trên đài quang mang vạn trượng mới vừa xuống đài đã đánh người! Lúc này yên lặng hồi lâu only fan cũng sôi nổi nhảy ra châm chọc mỉa mai phổ cập kiến thức cho fan Phi, Nghê Phi người kia vốn dĩ không được, có tiếng chơi đại bài, hát quả thật hay cũng có tài hoa, nhưng nhân phẩm không ổn, đều là chuyện cũ năm xưa, bằng không mấy người cho rằng cậu ta có tài hoa như vậy vì sao bốn năm đều không đua lại tiểu thiên sứ? Còn chèn ép công ty thật sự là mắc cười quá đi.
Không bao lâu trên mạng liền phủ đầy các loại Weibo hắc Nghê Phi hồi xưa, nhân phẩm Nghê Phi không tốt đã là ván đóng thuyền, một ít fan mới thất vọng cực kỳ, không nghĩ tới sẽ nhất thời mắt mù thích người như Nghê Phi, sôi nổi vọt tới dưới Weibo Nghê Phi mắng, ồn ào đòi thoát fan cả đời anti.
(?): Chắc cần lũ fan đú như tụi mày:)))).
Nhiếp Khải Nghi là hội trưởng hiệp hội fan Phi là đối tượng trào phúng, nhưng mà Nhiếp Khải Nghi không cao ngạo không nóng nảy, vào lúc ban đêm đã đăng một tấm ảnh microphone bị huỷ đã được sửa kỹ càng, thêm một báo cáo tỉ mỉ, đăng: 【 Các người muốn biết chân tướng ghê tởmnày. Cùng với, một cái video không có tiền căn hậu quả thậm chí thanh âm cũng không có, tin rằng người nào đó cắt câu lấy nghĩa video rồi