Nhân Vật Phản Diện Thật Ngoan

Tiểu Vô Danh Của Ta, Ngươi Thật Lợi Hại (41)


trước sau

Lúc mà Thẩm Gia Viện đang muốn bật khóc, Phồn Tinh liền cầm phần lẩu cay còn lại đưa qua cho cô ấy:" Nước bọt của hắn, phun hết vào chén lẩu cay của ta rồi, nhưng mà không cần ngươi bồi thường. Nếu như ngươi muốn thì ăn đi, đừng lãng phí." Cô muốn gọi thêm một phần nửa.


May là bên trong chỉ còn lại một ít rau xanh, mà cô lại không thích ăn rau xanh, cho nên không cần bồi thường!


Hi hi hi, vui vẻ...


Vẻ mặt của Thẩm Mộc Viện đầy mơ hồ, bưng một chén lẩu cay đứng nguy tại chỗ.


Không hiểu vì sao sau khi nghe Phồn Tinh nói nước bọt của anh trai phun vào trong chén lẩu cay này, cô ấy lại nhịn không được tưởng tượng đến trường hợp đó——


Cho dù là chuyện gì cũng không chịu được não bổ.


Vốn dĩ Thẩm Gia Viện cảm thấy anh trai của cô ấy mập lên không


Hơn nữa lúc biểu cảm hung dữ thì còn có chút xấu.


Bây giờ tưởng tượng đến cảnh hắn ta phun đầy nước bọt vào chén lẩu cay, Thẩm Gia Viện không nhịn được mà rùng mình một cái.


Cô ấy thường xuyên chia sẻ đồ ăn với anh trai, nhưng mà chén lẩu cay này khiến cô ấy cảm giác rất xa lạ, không thể ăn được. Sau đó cô ấy nhanh chóng tìm một cái thùng rác vứt đi.


Thật ra nếu như Thẩm Anh Bác sau khi bình tĩnh lại khẳng định sẽ nhanh chóng đi dỗ dành Thẩm Gia Viện.


Đứa nhỏ đó vốn dĩ có quan hệ rất tốt với hắn ta, cho dù có bị hắn mắng một câu thậm tệ trước mặt mọi người thì vẫn có thể dễ dàng dỗ dành được.


Nhưng mà Thẩm Anh Bác tự nhận bản thân hắn ta là thiên chi kiêu tử, bao nhiêu năm qua hắn ta đã từng bị mất mặt như vậy đâu? Bây giờ cơn giận vẫn chưa có tắt, thì làm sao có thể đi dỗ dành Thẩm Gia Viện?


Hắn ta thậm chí còn sợ bản thân nhịn không được mà chửi cô ấy là đồ ngu xuẩn!


Cô gái nhỏ Thẩm Gia Viện này kích động chạy tới chất vấn, kết quả lại bị đổ một xô cẩu huyết đầy đầu.


Hơn nữa cô ấy còn không biết vì sao Thẩm Anh Bác lại tức giận như vậy, cho nên càng nghĩ càng ủy khuất.


Anh trai thật sự là rất mập!


Thật sự xấu!


Đây là sự thật!


Cô ấy cũng không có chê cười hắn ta, lại còn bảo vệ cho hắn ta. Vậy mà vì sao cô ấy lại bị mắng chứ?


Thẩm Gia Viện nhịn không được nhớ tới lời của Phồn Tinh———


Vậy mà lại khó hiểu có cảm giác rất đồng ý với cô.


Anh trai của cô ấy, thật sự có chút sỉ diện.


Rõ ràng là mập như vậy còn không cho người ta nói, vừa nói thì lập tức tức giận với người ta. Chính bản thân đã không cố gắng giảm béo, chỉ muốn người khác im miệng không được nói ra sự thật.


Quan trọng nhất là, cô ấy từ trước đến giờ vẫn luôn nghĩ anh trai là người đàn ông đẹp nhất thế giới. Nhưng hôm nay mới nhận ra anh trai của cô ấy thật ra không có tốt đẹp như vậy, so ra còn thua kém rất nhiều người, có hơi hơi thất vọng.


Cô gái nhỏ mười bốn mười lăm tuổi, đây chính là thời điểm sùng bái mù quáng nhất.


Hơn nữa Thẩm Anh Bác hơn Thẩm Gia Viện tận bốn tuổi, so với những người bạn cùng trang lứa với cô ấy

đương nhiên là trưởng thành hơn không ít, tự nhiên trong mắt của cô ấy sẽ chỉ nhìn thấy anh trai mà thôi.


Nhưng mà con gái, vốn dĩ chính là một đại móng heo.


Sau khi đã kiến thức được thế giới phồn hoa phía bên ngoài rồi, lại nhìn thấy anh trai nhà mình vừa mập vừa xấu thì bắt đầu học được ghét bỏ.


Còn Phồn Tinh gấu nhỏ kia bây giờ vẫn không hề biết cô đã trong vô thức đào cho Thẩm Anh Bác một cái hố sâu đến mức nào...


Tạ Trản sau khi tập luyện ra được cơ bụng bốn múi, thì lén lút đến phòng nghỉ của Phồn Tinh...


Nhưng mà lại nhắm lúc cô không có ở đây mà đến trước, thuận tiện tắm rửa một chút, dùng sữa tắm thơm tho của cô.


Ừm, hắn cố ý.


Cô rất là tiếc chai sữa tắm này, cho nên hắn mới xấu xa muốn dùng của cô, hơn nửa càng dùng lại càng muốn nhiều hơn nữa, để cho cô đau lòng, khiến cho cô tức giận.


Cho dù là nam nhân bao nuôi nữ nhân hay nữ nhân bao nuôi nam nhân đều không khác nhau là mấy, hắn cũng chỉ có thể khiến cho cô phải trả giá cho hắn càng nhiều hơn nữa. Chỉ có bỏ ra càng nhiều thì cô mới luyến tiếc hắn, mới có thể càng coi trọng hắn.


Tạ Trản cũng chỉ có chút tiền đồ này mà thôi, cái gọi là để cho cô trả giá càng nhiều chính là sài nhiều sữa tắm của cô một chút.


Khi Phồn Tinh về phòng nghỉ.


Tạ Trản sớm đã ngựa quen đường cũ mà mở TV lên cho cô, chuyển đến đến kênh truyền hình cho trẻ nhỏ, bày ra hai cái đệm ngồi...


" Tôi đã luyện được cơ bụng bốn múi rồi. " Tạ Trản đặc biệt kiêu ngạo nói với Phồn Tinh, hơn nữa hắn cũng đã thăng lên cấp D rồi. Mặc dù những kỹ năng ca hát nhảy múa kia vẫn chưa có đứng đầu, nhưng ít ra hắn cũng không có đứng cuối như trước kia.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện