Bẳng qua một thời gian, Thành Đường Tông đóng cửa môn phái tới nay đã được sáu năm.
Trong đoạn thời gian này, trên dưới tông môn ai nấy đều hết sức phòng bị đồng thời nâng cao sĩ khí, để một khi thời cơ thích hợp đến, thù này tất nhiên phải trả.
Ngày ấy, Tống Vân Phong đã nói với chúng nhân rằng:
"Ta hy vọng từ nay, những chuyện như thế này sẽ không còn tái diễn một lần nữa."
Đúng như lời y nói, trong sáu năm qua giới tu chân quả thực là bình yên.
Đến ngay cả nhân vật chính Lưu Sắt năm nay tròn hai mươi sáu tuổi cũng sắp thành thân luôn rồi.
Mà thê tử của y, ai cũng không ngờ lại là người này.
Bạch Nhất Dạ từ lần đó, đã thận trọng trong hành động của mình hơn rất nhiều, Tống Vu Hàn trong thâm tâm mặc dù đã từng phát sinh nghi ngờ về việc liệu đồ đệ của y có hay không liên quan đến người tán tu tên Thiên Minh Từ nọ, hay tất cả chỉ là sự trùng hợp.
Thế nhưng đó cũng chỉ là những ý nghĩ thoáng qua trong đầu, Tống Vu Hàn sau đó cũng chẳng bao giờ thấy nhắc lại chuyện này nữa.
Lưu Sắt và Bạch Nhất Dạ mấy năm qua ngày ngày đến trồng tiên thảo ở Dược Thiên Phong, mỗi ngày làm công việc bón phân tưới nước đến mức chán ngấy.
Bên kia, Túc Hàn Tinh cùng Thạch Tố Ân nhận nhiệm vụ chế thuốc quan trọng, vì thế mà Triệu Cao chân nhân cũng đã sớm quen với sự hiện diện của những vị thiếu niên đã lớn đến cao ngồng này ở Dược Thiên Phong.
Ngoài thời gian cùng Bạch Nhất Dạ ngoài vườn thuốc, Lưu Sắt còn được Triệu Cao sai việc đến Giác Lệ Phong tìm nguyên liệu cho loại đan dược mới.
Mỗi tuần cần đi ba đến bốn lần, trùng hợp là mỗi lần Lưu Sắt đến Giác Lệ Phong lần nào y cũng chạm mặt với Thạch Tố Ân.
Ai nhìn vào cũng biết Thạch Tố Ân nàng cố tình theo đuổi Lưu Sắt.
Rửa gần rơm lâu ngày cũng bén, Lưu Sắt liền có cảm tình với Thạch Tố Ân.
Sau một đoạn thời gian dài gặp gỡ, đùng một cái vào một ngày nọ, hai người quyết định thành thân với nhau luôn! Thế nhưng, trong tông môn không hề có một ai biết mối quan hệ vượt qua tình đồng môn giữa họ cho đến khi...
Vào một ngày trời u, một đệ tử đi ngang vô tình bắt gặp hai người nọ đang