Tô Mạt Lê không biết những kẻ buôn người đó đã chết, cô đã mua xong đồ ăn, đang đi đến chỗ tập hợp, cách đó không xa, có một người buôn trái cây đang ngồi bán dưa hấu ở đằng sau chiếc xe tải.
Tô Mạt Lê nhìn một xe tải dưa hấu đến mức muốn chảy nước miếng, vào mùa hè, không có loại trái cây nào ngon hơn dưa hấu ướp lạnh, nhớ đến các lãnh đạo và đồng nghiệp yêu thích trái cây ruột đỏ, Tô Mạt Lê liền vẫy cái tay nhỏ: “Ông chủ, tôi lấy hai mươi trái dưa hấu, chọn trái ngọt một chút, dưa hấu ruột xốp là tốt nhất!”Cách đây đã lâu, Tô Mạt Lê đã cho Tam Giác một quả cà chua, ngay bản thân cô cũng đã quên mất, mấy ngày trước những quả cà chua trồng dưới mặt trời giả đã chín mọng, Tam Giác ở bên cạnh dò hỏi vài lần, Tô Mạt Lê rất hiểu chuyện liền chia hai quả cho anh ấy.Sau “chức vụ” Mukbang và đầu bếp ở Ngự Thiện Phòng, cô lại nghĩ ra một công việc tốt cho mình, Ngự Nông quan, nếu các ác ma cảm thấy thích thú với loại trái cây màu đỏ thì cô có thể thử xin thêm một mảnh đất từ Chris Fado, chuyên dùng để trồng trọt cây ăn quả rồi giao dịch với các ác ma.Bước ra khỏi lối đi dài, bầu trời màu đỏ độc nhất của Ma giới lọt vào tầm mắt, màu máu kỳ lạ lại khiến cho Tô Mạt Lê thở phào nhẹ nhõm, nảy sinh một cảm giác an yên bình lặng.
Cô đã sống ở Ma giới trong một thời gian dài, đã thực sự xem nơi này là nhà rồi.Ác ma ít khi có sự trầm tư suy nghĩ, tính tình nhìn thoáng qua đã biết.
So với kiểu linh hồn bẩn thỉu ra vẻ đạo mạo, ác ma trông vô cùng ngây thơ dễ hiểu.Tam Giác nhận lấy vũ khí ma trung cấp của Tô Mạt Lê, lắc lư trọng lượng máu trong đó, chà, nặng hơn lần trước một chút.
Anh ấy gật đầu hài lòng: “Cô vất vả rồi.”Tô Mạt Lê thực sự đã rất mệt mỏi liền nở ra một nụ cười chuyên nghiệp: “Nếu lần sau rút ngắn thời gian thì hy vọng thông báo sớm một chút, như lần này thì gấp gáp quá rồi.” Thời gian mua sắm của cô cũng đã rút ngắn đi! Cô còn muốn mua quần ngắn và váy xoè để mặc nữa kìa.Tam Giác: “Là lệnh của đại nhân Chris Fado.” Cô có tài cán thì đi kiếm đại nhân mà nói đi.Tô Mạt Lê: “… Tuy có hơi vội vàng nhưng cũng vừa đủ.”Sau khi hoàn thành công việc bàn giao với đồng nghiệp, Tô Mạt Lê nhanh chóng trở về nhà, đẩy cửa sân ngoài ra, mấy con ma vật nhỏ thò cái đầu nhỏ ra khỏi bức tường của sân trong, Độc Nhãn quay đầu nhìn ra ngoài bằng mắt trái, ngay khi nhìn thấy Tô Mạt Lê, các ma vật nhỏ liền nhảy ra khỏi bức tường trong sân, Độc Nhãn là con đầu tiên nhảy lên trên vai của cô, dùng thân hình bé nhỏ tròn trịa cọ xát vào tóc của cô.“Áo choàng của ta sắp bị bọn mi kéo nát rồi đấy.” Các ma vật nhỏ đều từ chiếc áo choàng đen rũ xuống, khiến cho áo choàng đen rộng rãi lung lay sắp rớt.“Hắc Vụ, nấu nước, ta muốn đi tắm.”Mấy hôm trước, Tô Mạt Lê đã cải tiến chiếc bồn tắm của mình, hình dáng ban đầu là dạng dài, vừa đủ cho một người nằm, nhưng nếu lắp thêm thiết bị tạo bọt massage vào thì có chút nhỏ.Thế là cô dùng hắc ma pháp và ma sơn thạch để làm ra một bể tắm lớn hình tròn, xây dựng một căn phòng mới ở bên cạnh phòng ngủ dùng để đặt chiếc bể tắm lớn.
Ở hai bên đã lắp thiết bị massage phun ra những bọt nước mạnh cùng đệm rung, nằm ở trong đó, cả người được rung lắc thoải mái tột cùng.Bộ móng tay dài màu hồng anh đào lướt ngang qua các lọ tinh dầu cùng muối tắm xếp thành hàng dài, cuối cùng rơi vào lọ có nhãn dán tinh dầu hoa lài.Quấn khăn tắm ngâm mình vào trong bể tắm, khăn tắm bị ướt đã được vắt khô, gấp thành một hình vuông nhỏ đặt lên trên mắt, Tô Mạt Lê thoải mái đến mức lộ cả răng nanh, đầu lưỡi run rẩy đưa ra khỏi giữa răng nanh.“Đây lại là cái gì đây?”Từ ma khí bám trên mái tóc của Tô Mạt Lê đã cảm nhận được cô đã trở về, Chris Fado đợi Tam Giác báo cáo xong lượng máu thu thập được thì do dự một hồi, nghĩ rằng Tô Mạt Lê có lẽ lại đem theo không ít đồ vật từ thế giới loài người về nên anh liền bay thẳng đến sân nhà của cô.Một đám ma vật run lẩy bẩy nấp vào cành cây Hắc Mộc, Hắc Vụ cũng đứng ở trong sân, Chris Fado như bước vào chỗ không người, lần theo mùi bước đến căn phòng ở bên cạnh phòng ngủ.Trong bầu không khí phảng phất một hương thơm không rõ tên, tao nhã dễ chịu, độc đáo ngào ngạt.Toàn thân của ác ma tóc bạc luôn phảng phất các loại hương thơm khác nhau, mỗi ngày một mùi hương.Cô nằm dưới những bọt nước dày đặc, làn da ở vùng cổ và trước ngực trắng nõn, răng nanh của Chris Fado hơi ngứa ngáy, nhớ đến mùi máu của Tô Mạt Lê, anh có chút đói rồi.Tiếng nói chuyện bất thình lình khiến cho Tô Mạt Lê giật mình, nhanh chóng lấy chiếc khăn ở trên mắt xuống thì nhìn thấy ông chủ lớn của mình.Không đúng, tại sao anh luôn đến vào lúc cô đang xấu hổ như vậy chứ?Với lại, khi nhìn thấy một người phụ nữ đang tắm, anh có phải nên tránh mặt đi không.
Sau khi suy nghĩ một hồi Tô Mạt Lê chợt hiểu ra, Chris Fado không có suy nghĩ gì về nữ ác ma cả, nên khi nhìn thấy cô tắm thì hoàn toàn không có ý tránh né.Nhưng Tô Mạt Lê quan tâm đấy! Một người đàn ông nói với bạn rằng, cô cứ việc tắm rửa đi, tôi chỉ ở đây xem thôi, tôi không có hứng thú với phụ nữ.
Có thể tiếp tục tắm rửa mới là lạ đấy!Nếu là những ác ma khác thì cô đã kháng cự rồi, nhưng đối mặt với Chris Fado có một đẳng cấp khác với cô thì…Tô Mạt Lê siết chặt chiếc khăn tắm, miễn cưỡng cười nói: “Đây là chiếc bể tắm massage mô phỏng với cái của Nhân gian, nếu đại nhân thích thì tôi sẽ nhanh chóng làm một cái gửi qua.” Nên hôm nay mau đi về đi.Chris Fado trầm ngâm một tiếng: “Hoá ra là bể tắm.” Trong cung điện của Đại Ma Vương có bể tắm dành riêng cho họ, như đã đề cập trong nguyên văn, chiếc bể tắm của Dasa, Vương của cả Ma giới lớn bằng cả một cái hồ bơi, còn chứa đầy máu ngọt.Chris Fado không hề có ý định rời đi, nhìn chằm chằm vào khuôn mặt cười gượng của Tô Mạt Lê hồi lâu rồi nở ra một nụ cười quái dị, cánh tay phải thon dài đặt lên cổ áo của chiếc áo choàng dài đối khâm, giũ một cái, chiếc áo choàng dài rơi xuống như lột da vậy, để lộ ra ma thân trắng ngần và mạnh mẽ của anh.
Tô Mạt Lê trơ mắt nhìn Chris Fado rùng mình một cái đã trần như nhộng, đây là muốn làm gì đây? Tô Mạt Lê nhìn chằm chằm lấy thân trên của Chris Fado, chính là sợ rằng ngay khi đảo mắt thì sẽ nhìn thấy thứ gì đó không nên thấy.Bể tắm hình tròn không nhỏ, Tô Mạt Lê ngâm mình ở bên trong vẫn còn có thể chừa lại khoảng không lớn, nhưng sau khi Chris Fado bước vào bể nước thì mực nước tăng lên cao, nước nóng tràn ra khỏi bể, bể tắm liền trở nên chật chội.Đôi chân dài vạm vỡ của Chris Fado duỗi thẳng ra, Tô Mạt Lê dè dặt thu người lại, cố gắng không đụng chạm một chút nào đến anh cả.“… Đại nhân, tôi ngâm xong rồi, ngài cứ ngâm từ từ.” Không thể tiếp tục ngâm mình trong bể tắm nữa, cứ phải tập trung nhìn vào Chris Fado để không nhìn thấy thứ không nên thấy khiến cho đôi mắt của Tô Mạt Lê trừng đến cay nhói.
Chris Fado muốn tắm thì cứ để cho anh tắm là được rồi, cùng lắm thì tới tối cô lại tắm tiếp là được.“Qua đây.” Bọt nước dồn dập vỗ vào người, Đại ác ma lần đầu tiên cảm nhận được sự thoải mái của bể tắm điện liền nhướng mày, trong lòng thầm nghĩ, ác ma ngốc nghếch này quả thực biết hưởng thụ mà.Qua đây? Qua đâu chứ? Tô Mạt Lê vừa kinh ngạc vừa thắc mắc, bể tắm này lớn như thế, Chris Fado cũng đã chiếm giữ đầu bên kia rồi, để cô qua đấy ngồi ở bên bể sao?Đại ác ma đưa cánh tay trái ra khỏi mặt nước, lòng bàn tay hướng lên rồi lặp lại một lần nữa: “Qua đây.”Tô Mạt Lê im lặng kháng cự trong một giây, sau đấy liền đưa cánh tay trắng nõn của mình ra, run rẩy đặt lên trên tay của Chris Fado.Cô cũng không nhìn rõ Chris Fado đã dùng lực như thế nào, trong chớp mắt, cô đã ngồi trên chiếc đùi rắn chắc của anh, trong lòng mừng rỡ, vị trí này vừa đúng không vượt mức giới hạn.Lúc này, Đại ác ma duỗi hai tay ra, khẽ dùng lực ôm lấy eo của cô, Tô Mạt Lê nín thở, không dám nhúc nhích cũng không dám kêu lên.Chris Fado nhẹ nhàng đặt cô đến phía bên trái của mình, ngả lưng dựa vào trước, như thể đang tìm góc độ thoải mái, sau khi xác định được vị trí thì tựa vào người của Tô Mạt Lê.Tô Mạt Lê: … Mình hiểu rồi, mình chính là một cái gối dựa đây mà.
Đã lâu như vậy rồi, cô vẫn không thể biết được Đại Ác Ma này là loại người như thế nào sao.“Đại nhân, chiếc sừng của ngài…” Chiếc sừng lớn dài ba mươi centimet sẽ vô tình chọc vào con mắt của cô mất.Ngay khi Tô Mạt Lê vừa nói xong thì chiếc sừng ma dài ba mươi centimet đã biến mất.
Khẽ cúi đầu cẩn thận liếc nhìn ông chủ lớn, một