*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Thế Giới Thứ 1: Con riêng của hào môn, mắt kính-play (1)Editor: Tiêu(Joseph~~~~ Ai chơi Identity V hem :">>)Chương 1: Con riêng của hào môn,mắt kính-play (1)Editor: Tiêu"Bác sĩ Yến.... bác sĩ Yến?"
Một âm thanh cung kính, cẩn thận từng chút gọi Nhiếp Gia từ từ hồi phục tinh thần lại, y mở mắt ra thấy một nam nhân mặc âu phục trắng đi giày da đang khom người nhìn y, thấy y tỉnh, người đó mở miệng nói:
"Bác sĩ Yến, lão thái thái đã tỉnh, thị trưởng cùng phu nhân mời ngài đi dinh thự dùng bữa tối, tôi là người được phái tới để đón ngài." Dừng một chút người đó lại nói "Ngài vẫn là trước tiên nghe điện thoại đi"
Ý thức Nhiếp Gia có chút mơ hồ, chờ đến khi nam nhân nói xong y mới chú ý tới di động trong túi đang vang lên.
Hai hàng lông mày của Nhiếp Gia đều nhíu lại, tựa như đang cố kiềm nén tâm tình thô bạo tàn ác. Lấy di động ra nhìn, trên màn hình hiện lên một cái tên: Giang Dương. Nhiếp Gia liếc nhìn rồi mặt không đổi sắc ném điện thoại ra ngoài. Động tác y ném điện thoại thập phần ác liệt, giống như rút ra một thanh đao, chỉ nghe "đông" một tếng, cả phòng giờ đây đều là sát khí.
Thư kí của thị trưởng sợ hết hồn, không biết bác sĩ Yến luôn ôn hòa này là bị làm sao.
Nhiếp Gia đứng lên từ chiếc ghế dựa mình vừa chợp mắt, hít thở sâu hai lần để điều chỉnh tâm tình, ý thức một lần nữa trở nên thanh tĩnh mới phát hiện trong đầu mình yên tĩnh đến nỗi có chút kì quái. Trước kia, mỗi khi đến một thế giới mới, hệ thống trước tiên đều sẽ truyền cho Nhiếp Gia tư liệu của thế giới đó và tư liệu của nguyên chủ. Hiện tại lại yên tĩnh như vậy, đây căn bản không phải cách làm của cái hệ thống kia.
Nhiếp Gia không nhìn thư ký của thị trưởng, đi tới cửa sổ sát đất mà kéo màn cửa sổ ra.
Ở bên ngoài, ánh mặt trời chói chang chiếu lên những tòa nhà cao tầng san sát nối tiếp nhau, không có phi hành khí, cũng không có quỹ đạo trên không trung. Nhiếp Gia như thất vọng trong nháy mắt, xem ra y vẫn không có trở lại bên trong thế giới của mình.
Dùng góc độ hiện tại của thế giới này mà nói, Nhiếp Gia là người thuộc thời đại kỉ nguyên tinh tế của tương lai. Y vốn là một trong số ít các dị năng giả hệ trị liệu mạnh mẽ của đế quốc, sau trở thành quân y tinh tế nhưng do bị người thân cùng tổ công tố hãm hại mà bị bắt vào nhà giam, bị ném vào dị giới, luân hồi không ngừng để tra nhân cách phạm tội của y. Không chỉ vậy, bọn chúng còn cố tình đem hệ thống đo lường thành chương trình cưỡng chế y phạm tội để làm bằng chứng chứng minh y có nhân cách phản xã hội đạt đến một mức nào đó để y bị phán quyết tử hình.
Nhiếp Gia là địa chiến quân y lại bị hệ thống cưỡng ép giết người, bị cưỡng chế họa quốc hại dân, bị cưỡng chế làm hết thảy những chuyện xấu mà đáng bị ngàn đao chém vạn đao trừ. Sau không biết bao nhiêu lần luân hồi, y từ phẫn nộ cùng chống cự kịch liệt mà trở nên chết lặng.
"Bác sĩ Yến?"- Vị thư kí kia không nhịn được lên tiếng.
Nhiếp Gia lấy lại tinh thần, giấu đi mù mịt trong mắt nói "Anh đi về trước đi, tôi sẽ tự mình đi sau."
Thư kí của thị trưởng nhìn y, bác sĩ trẻ tuổi với một đầu tóc đen láy, lộ ra một đoạn cổ trắng nõn, rõ ràng cùng hôm qua không hề khác nhau, vẫn là dáng vẻ ôn hòa ấy nhưng không hiểu sao giờ đây trong nháy mắt trên người lại nhiều ra một cỗ khí thế cao cao tại thượng xa lạ. Nhưng thư kí cũng không nói thêm cái gì, gật đầu rời đi khách sạn.
Nhiếp Gia đứng bên cửa sổ một hồi nhưng trong đầu cũng không vang lên bất cứ âm thanh nào, y đi vào phòng rửa tay, nhìn thấy bản thân trong gương lại hơi giật mình một chút.
Trong gương là một nam nhân trẻ tuổi tóc đen, một gương mặt phương Đông thập phần tuấn mỹ, trên sống mũi thẳng có một cặp kính gọng vàng. Nhiếp Gia thất thần một chút mới đem kính mắt tháo xuống, trầm mặc nhìn cặp mắt hiếm thấy màu nâu nhạt*. (Ở đây raw ghi là 'thiển tông đồng', Tiêu không biết đây có liệu là màu nâu nhạt hay không, nếu sai các nàng nhắc Tiêu sửa nhé)
Bác sĩ Yến này vậy mà giống y như đúc.
【 Chào ngài, Nhiếp tiên sinh, tôi là chương trình trợ lý mới của ngài, ngài có thể gọi tôi là KK, bắt đầu từ bây giờ từ tôi sẽ phục vụ cho ngài. 】
Nhiếp Gia bình tĩnh ung dung đem kính mắt một lần nữa mang lên, cau mày nói: "Chương trình trợ lý mới? Tổ công tố lại chơi trò gian gì?"
【 Ngài hiểu lầm, Nhiếp tiên sinh. Chủ nhân của tôi phát hiện tổ công tố cử người làm thay đổi hệ thống đo lường của ngài cho nên gỡ bỏ nó, từ giờ trở đi tôi sẽ làm trợ lí cho ngài, giúp ngài xóa bỏ những ghi chép sai lầm kia. 】
Nhiếp Gia trầm mặc một hồi: "Chủ nhân của ngươi là ai?"
Hệ thống nói: 【 Rất xin lỗi Nhiếp tiên sinh, điều này không nằm trong phạm vi quyền hạn của tôi. Ngài chỉ cần biết rõ một điều là hiện tại chủ nhân của tôi đang cố gắng hết sức để có thể cứu ngài ra ngoài. Thân thể nguyên chủ hiện tại của ngài tên Yến Tô, chỉ cần ngài hoàn thành tâm nguyện của nguyên chủ có thể trung hòa một số trị số 'Nhân cách phạm tội' nhất định mà trước đây đã bị thống kê. Ngài hoàn thành càng nhiều tâm nguyện thì trị số ấy sẽ càng giảm, khi trở về thế giới thực sẽ được phán vô tội và phóng thích. 】
"Nói như vậy là ta sẽ thoát khỏi thân phận kẻ phản diện? Có thể tự mình làm chủ?" Nhiếp Gia cười lạnh hỏi.
Hệ thống không nhận ra được tâm tình của y biến hóa, hứng thú bừng bừng tiếp tục giải thích.
【 Không, vì không đưa tới chú ý của tổ công tố, tôi vẫn sẽ sắp xếp cho ngài thân phận là nhân vật phản diện, ngài sẽ dựa trên một lập trường chính xác để hoàn thành tâm nguyện của nguyên chủ. Giả như tâm nguyện của nguyên chủ là hủy diệt thế giới thì ngài cũng phải hủy diệt thế giới nếu không trị số 'Nhân cách phạm tội' của ngài vẫn sẽ tiếp tục tăng.】
"Chủ nhân của ngươi đây là đang giúp ta? Ta thấy là đang là làm khó dễ ta đi."
【 Tôi chỉ là vì ngài đưa thông tin . 】
Nhiếp Gia chưa kịp tiêu hóa hết tình hình hiện tại thì hệ thống mới đã truyền tư liệu của thế giới cũng như nguyên chủ cho y.
Trung tâm của thế giới này chính là người vừa nãy bị Nhiếp Gia quăng điện thoại đi không nhận - Giang Dương - con trai trưởng của Nguyệt thành hào môn Giang gia, vai chính công. Mà thân phận hiện tại của Nhiếp Gia được gọi là Yến Tô, là con riêng của Giang phu nhân, cũng là em trai trên danh nghĩa của Giang Dương.
Mẹ Yến Tô vào năm y bốn tuổi mang theo y gả vào Giang gia. Yến Tô từ nhỏ đã thông minh hoạt bát, rất được cha dượng Giang Triệu Lâm yêu thích.
Vào thời điểm mới biết yêu, Yến Tô đem lòng thích Giang Dương. Y nhiệt tình theo đuổi nhưng không hề được Giang Dương đáp lại, vì để có được chú ý từ Giang Dương, y nhất thời hồ đồ cùng người khác đánh nhau tại quán bar. Khi đó Giang Dương đang học lớp 12, thời điểm tới quán bar cứu Yến Tô cùng mấy tên côn đồ đánh nhau dẫn tới việc bị nứt xương tay trái.
Yến Tô hại Giang Dương đúng vào năm lớp 12 bị thương khiến Giang Triệu Lâm vô cùng giận dữ đồng thời thập phần thất vọng đối với tính hướng đứa con riêng của vợ. Trong cơn nóng giận, không cùng An Na - mẹ Yến Tô thương lượng, trực tiếp mang Yến Tô ra nước ngoài.
Yến Tô đi lần này chính là mười năm. Mười năm sau, Yến Tô đã là chuyên gia khoa não nổi danh quốc tế mà Giang Dương cũng sau vài lần thương chiến kinh tâm động phách mà trở thành gia chủ Giang gia. Mãi đến tận hai năm trước, Giang Dương cùng thiên kim tiểu thư Tần gia Tần Diệc Nhiên kết hôn mới được phép trở về nước.
Sau khi về nước, Yến Tô cũng không cùng Giang Dương diễn một hồi huynh đệ tương phùng kinh tâm động phách, y trở về là nhắm vào Giang gia, bởi vì vào thời điểm bị đưa ra nước ngoài liền biết được tất cả những việc này là do Giang Dương cùng anh họ tự biên tự diễn nên một hồi hài kịch, mục đích chính là đuổi y ra nước ngoài.
Tâm lí Yến Tô có chứa hận thù. Y giao thiệp vô cùng rộng rãi, trong đó có một số là lão đại trong chính trị gia, sau vài lần giao phong tóe lửa, Giang Dương suýt chút nữa bị đá ra khỏi hàng ngũ hào môn thế gia.
Y trong thế giới này có thể nói chính là Boss phản diện cuối cùng, là một thiên tài y học, mới 28 tuổi nhưng cũng đã là chuyên gia khoa não số một số hai toàn cầu, thân phận cùng địa vị xã hội đã sớm vượt qua toàn bộ Giang gia. Bối cảnh này có đầy đủ tiềm lực và khả năng để hắn đạp Giang Dương dưới chân thế nhưng hào quang nhân vật chính của Giang Dương quá sáng, Yến Tô y vẫn cứ bị thất bại.
Yến Du - cha ruột của Yến Tô - bởi Vì quá trớn mà cùng An Na li hôn, từ cờ bạc đánh cược cho đến mấy loại như xã hội đen
đều dính vào. Sau khi Yến Tô trở về nước, Yến Du vì đánh cược thua cùng ghi nợ một lượng lớn, cùng đường mạt lộ đến cầu cứu Yến Tô, Yến Tô nhất thời nhẹ dạ cứu Yến Du một lần, không nghĩ tới sẽ bị cuốn lấy.
Yến Du sau mỗi lần cầm tiền đánh cược thua hết lại tới tìm Yến Tô, điều này sau đó cũng trở thành bằng chứng mạnh nhất giúp Giang Dương đem Yến Tô vào nhà giam.
Yến Tô bị khởi tố chứa chấp người sử dụng ma túy, bị phán án tù ba năm. Giang Dương vì muốn chấm dứt hậu họa mà đưa người vào trong ngục giam phế đi hai tay của Yến Tô, thiên tài y học cứ thế mà bị phế bỏ.
Vai chính công rốt cuộc giải quyết xong Boss phản diện lớn nhất, cự nghiệp cũng như tình cảm với vai chính thụ đều thuận buồm xuôi gió, không quá năm năm Giang gia liền trở hào môn số một.
Nhiếp Gia đọc xong tư liệu thì tâm tình có chút buồn bực, tuy rằng cái thế giới dị nguyên này là do người khác thông qua hệ thống tạo nên nhưng Nhiếp Gia lại có thể cảm nhận được sự đau đớn cùng phẫn nộ vô cùng chân thực, đặc biệt là cừu hận mới bắt đầu đã được chôn dấu đối với tổ công tố. Khi ở trong mỗi một thế giới, thời điểm bị hệ thống cưỡng chế y phạm tội, cỗ cừu hận này lại càng nồng nặc, sâu sắc.
Y từng nghĩ nếu như có thể trở lại thế giới thực, y nhất định sẽ đem kẻ đã hãm hại y chém thành muôn mảnh. Đương nhiên hắn cũng từng nghĩ tới, e rằng y mãi mãi cũng không có cơ hội giải oan, khi 'Nhân cách phạm tội' đạt đến tiêu chuẩn của hình phạt, chuyện này sẽ chấm dứt và y cũng sẽ bị tuyên án tử hình.
Chỉ là Nhiếp Gia chưa từng nghĩ tới sẽ có người ở thế giới thực nỗ lực cứu y.
Như vậy hiện tại nếu đã được tự do, y nhất định sẽ tranh thủ thay đổi phán quyết để có thể vô tội rời đi, tất cả những gì tổ công tố nợ y, y sẽ từng cái từng cái đòi lại!
Đương nhiên, muốn về thế giới thực thì trước tiên phải đem những trị số 'Nhân cách phạm tội' tiêu trừ hết.
Nhiếp gia hít thở sâu, đè xuống phẫn nộ trong lòng hỏi:
"Vậy tâm nguyện của Yến Tô là gì?"
【 Y muốn khiến cho Giang Dương phải hối hận. 】Hệ thống vội vàng lên tiếng.
Nhiếp Gia một lần nữa trở lại bên cửa sổ ngồi xuống tắm nắng, hãy còn suy tư, một lát sau y liếc mắt nhìn điện thoại di động bị bản thân đập nát, một tay chống cằm nói: "Thay ta thông báo Quách thị trưởng buổi tối ta sẽ không tới, sau đó đặt vé máy bay trở về Nguyệt thành."
KK làm theo, Nhiếp Gia nhớ tới một chút mấu chốt hỏi:
" Đúng rồi, ngươi có thể được lén đưa tới đây vậy dị năng của ta có thể sử dụng không?"
KK đáp: 【 Có thể, tôi sẽ cố gắng hết sức thỏa mãn mọi yêu cầu của ngài. Thế nhưng việc sử dụng dị năng cụ thể là nhiều hay ít thì vẫn phải xem tố chất thân thể của nguyên chủ có thể chịu đựng bao nhiêu. Dựa theo tố chất thân thể của Yến Tô, mức độ gánh vác dị năng lớn nhất chỉ có 10%. 】
Nhiếp Gia lập tức hiểu, có thể sử dụng dị năng nhiều hay ít phải dựa vào đẳng cấp của thế giới. Nếu như Yến Tô là ma pháp sư hay là dị năng giả trong tận thế, tình huống có thể lạc quan hơn rất nhiều.
Xế chiều hôm đó, Nhiếp Gia rời Vân Nam trở về Nguyệt thành.
Trải qua một buổi trưa tĩnh lặng y mới cảm giác được rằng mình tự do. Hệ thống mới KK dù có điểm lắm lời nhưng chắc chắn sẽ không cưỡng chế y đi làm những việc không muốn làm, cũng sẽ không dò xét tâm tình của y, còn có thể đi thu thập thông tin và tư liệu cho y, xác thực như lời nó nói là sẽ tận lực giúp đỡ chính mình.
Mới vừa về đến nơi, trong đại sảnh, Giang Dương buồn bực vì không gọi được cho Yến Tô, không nhịn được mà bước tới nắm lấy cổ áo của Nhiếp Gia, gân xanh trên thái dương hiện rõ, quát lớn:
" Mày rốt cuộc đi đâu!"
" Yến Tô, nếu như ông của tôi xảy ra điều gì bất trắc tôi sẽ không tha cho anh!"- Một thanh niên bộ dáng thanh tú đứng lên từ sa lông, đỏ mắt trừng Nhiếp Gia. Trong mắt thanh niên, ngoại trừ đau thương còn chồng thêm một tầng căm hận.
Thanh niên ấy là vai chính thụ của thế giới này, Mạnh Khiêm, là một họa sĩ gần như là có chút danh tiếng, cũng là kẻ then chốt khiến Yến Tô bị phế bỏ.
Giang Dương dùng ba triệu mua một bức tranh của Mạnh Khiêm khiến cho thanh danh của Mạnh Khiêm được lan truyền, hai người cũng nhờ vậy mà quen biết. Không bao lâu sau, Giang Dương vì Mạnh Khiêm mà ly hôn với Tần Diệc Nhiên vốn chỉ là thông gia để lấy lợi ích. Hiện tại, Mạnh Khiêm cũng đã chuyển vào Giang trạch để sống, mấy ngày nữa liền muốn làm lễ đính hôn.
Yến Tô cùng Mạnh Khiêm cũng không có tiếp xúc trực tiếp bao nhiêu, chỉ là khoảng thời gian trước ông nội của Mạnh Khiêm kiểm tra được là trong đầu có khối u ác tính. Bệnh tình phiền phức không nói, lão nhân gia tuổi tác cũng lớn, quốc nội không ai dám tùy tiện trị, Giang Dương bất chấp một lần, lấy ra 10% cổ phần của Giang thị mời Yến Tô mổ chính cho ông cụ.
Yến Tô cũng không có thiếu tiền, y coi trọng là việc lấy đi 10% cổ phần Giang thị trong tay Giang Dương sẽ khiến kẻ đó ngồi không vững vị trí đại cổ đông trong công ty. Nhưng điều này cũng vừa vặn chứng minh Giang Dương yêu Mạnh Khiêm sâu sắc bao nhiêu, khiến cho Mạnh Khiêm cảm động không thôi.
Nguyên chủ Yến Tô với thủ thuật là hoàn toàn chắc chắn nhưng bởi vì trên đầu y có vòng sáng của nhân vật phản diện nên cuối cùng ông của Mạnh Khiêm chết trong thời gian 1 tháng hộ lí sau khi giải phẫu. Giang Dương lại lí giải là do Yến Tô mắc sai lầm khi giải phẫu, từ đó điên cuồng trả thù.
Thời gian Nhiếp Gia xuất hiện hơi trễ một chút, bây giờ đã là 1 tuần sau giải phẫu. Ba ngày trước y đáp ứng lời mời đi Vân Nam làm tiểu phẫu cho mẹ của thị trưởng Quách. Không từ mà biệt, ông của Mạnh Khiêm lại không có một chút dấu hiệu tỉnh lại, Giang Dương cùng Mạnh Khiêm đều cho là vì giải phẫu thất bại, Yến Tô đây là đang chạy án.
Trên thực tế, Yến Tô khi giải phẫu không hề có bất cứ nguyên nhân nào, nguyên nhân cái chết của ông Mạnh Khiêm là do đã tiêu hao hết sức sống mà thôi. Vốn là tuổi tác đã cao, chút sức sống còn lại không thể khôi phục lại những tổn hại từ cuộc giải phẫu này, không thể chịu nổi liền khiến Yến Tô vác tội.
"Tôi đi đâu còn cần phải báo cho hai người?"- Nhiếp Gia nhìn dáng vẻ Giang Dương nổi giận bừng bừng chỉ thấy buồn cười, thân thủ giữ lại tay của Giang Dương trên cổ áo mình, Giang Dương ăn đau đành phải buông lỏng tay.
Mạnh Khiêm viền mắt đỏ ửng, bước tới trước mặt Nhiếp Gia, cả giận nói.
"Ông tôi không những không có dấu hiệu tỉnh lại mà thân thể ngày càng kém là sao? Nhiếp Gia, có phải anh che giấu chuyện gì không?"
Nhiếp Gia dùng ánh mắt lạnh lẽo mà liếc Mạnh Khiêm một cái.
" Mạnh tiên sinh, ông nội cậu là bảy mươi lăm, không phải là ba mươi lăm. Cậu không quan tâm việc bệnh nhân cao tuổi có bao nhiêu phần trăm nguy hiểm mà vẫn cố bảo thủ yêu cầu trị liệu, hao tổn nguyên khí mà giải phẫu, vậy mà còn hi vọng bệnh nhân giảm thời gian hôn mê lại, làm vật lí trị liệu cho cậu xem sao?"
Y nói mấy câu này làm cho khuôn mặt của Mạnh Khiêm đỏ bừng, theo bản năng mà bước sang bên cạnh một bước.
"Yến Tô, tao nhắc nhở mày , đừng có lấy tính mạng của một ông lão ra đùa giỡn." Cổ tay Giang Dương giật giật đau, cố nén cơn tức giận mà hướng Nhiếp Gia nói.
Hết chương 1.