Beta: Cá Vàng Tung Tăng, Gấu Takatsuko
Hạ Thi Khâm trước giờ vẫn luôn là một người rất tự tin, đương nhiên tiểu thư nhà họ Hạ này cũng rất có nền tảng để tự tin chứ. Gia cảnh giàu có cùng sự giáo dục vượt bậc, cộng thêm năng lực bản thân xuất chúng khiến bất kể ở trong công việc hay cuộc sống, Hạ Thi Khâm đều có thể thoải mái nắm giữ mọi thứ trong tay mình. Trong quan hệ người với người thì cô lại càng am hiểu, nếu nói tính cách của Mộc Phi khi giao tiếp là cao ngạo, thì của Hạ Thi Khâm lại là thoải mái không chấp nhặt gì. Vì thế, từ trên có các học giả văn sĩ, đến dưới là đủ loại trí thức tam giáo cửu lưu, đều có thể nói chuyện với cô vui vẻ. Hạ Thi Khâm đúng là một người biết cách cư xử khéo léo và có mạng lưới giao thiệp rộng rãivô cùng.
Ở trong vấn đề tình cảm, Hạ Thi Khâm cũng tự tin như vậy. Bởi cô biết rõ mình rất có năng lực thu hút người, nên suốt những năm qua, cô cực ít nghi ngờ tình cảm của những người bên cạnh, đối với Tuyệt Luân cũng là như thế. Thậm chí cô còn có thể chắc chắn, sáu năm ở bên nhau kia trái tim của Liễu Tuyệt Luân luôn chỉ chứa có một mình cô. Vì những hành động chiều chuộng lấy lòng, rồi thái độ luôn luôn dịu dàng nũng nịu ấy của Liễu Tuyệt Luân đã ám chỉ rõ điều cô ấy muốn nói: Em yêu chị, em muốn chị cũng yêu em.
Nhưng khoảng thời gian gần đây Hạ Thi Khâm bắt đầu cảm thấy mình nghĩ sai rồi, bởi cô bỗng nhận ra... Dường như Tuyệt Luân đã đối với cô khác trước. Hay nên nói, có lẽ trái tim của Tuyệt Luân đã không chỉ dành cho cô nữa. Không biết bao lần trong lúc vô tình cô bị Tuyệt Luân làm cho đau đớn, làm cho tâm trạng của cô lên xuống phập phồng, trái tim của cô thì nếm đủ vị chua chát. Không phải bởi vì lòng cô thay đổi, mà tất cả vì Tuyệt Luân đã đổi thay.
Nếu là trước kia, mặc kệ cho Tuyệt Luân và Đổng Tiếp có thân mật hơn nữa, mặc kệ cho Tuyệt Luân có mập mờ với người khác thế nào, thì cô cũng sẽ chẳng ghen tuông đến đau xót, trong lòng hệt như bị đổ cả thùng dấm chua. Vậy mà giờ này thậm chí cô còn không tận mắt nhìn thấy, mà chỉ nghe thôi đã cảm thấy thấp thỏm không yên, bởi vì... Trong lòng Tuyệt Luân thật sự có Đổng Tiệp, thế nên ngày đó Tuyệt Luân mới từ chối không cho cô gần gũi.
Đây là một trong những lần hiếm có Hạ Thi Khâm biểu lộ tình cảm chân thật của mình trước mặt người khác, cô quá chìm sâu vào suy nghĩ của mình mà thất thốngẩn người, chỉ đến khi được Kha Uy liên tục gọi mấy lần thì mới hồi thần lại. Hạ Thi Khâm lập tức viết chi phiếu năm triệu đô la Hồng Kông giao cho Kha Uy để quyên góp cho cô nhi viện, bên cạnh đó còn dặn bộ phận xây dựng công trình xã hội của tập đoàn liên hệ với cô nhi viện, để quyên xây phòng học và phòng ở cho trẻ em.
Vài ngày sau, cả hai người giống như đang cùng giận dỗi, Hạ Thi Khâm không đến chỗ Liễu Tuyệt Luân, mà Liễu Tuyệt Luân cũng không chịu gọi điện cho cô. Mỗi ngày Hạ Thi Khâm chỉ có thể biết tình hình của Tuyệt Luân thông qua báo cáo của vệ sĩ, nói hôm nay cô Liễu đã làm gì, cô Liễu đã đi những nơi đâu. Khi biết những ngày qua Tuyệt Luân đều đi cùng Đổng Tiệp, tâm tình của Hạ Thi Khâm tồi tệ đến mức muốn nổi điên, đến cuối cùng nó lại chỉ có thể biến thành một nỗi buồn khó hiểu đè nặng trong lòng, không có giây phút nào ngơi lo lắng.
*
* *
Cứ như thế ngày qua ngày, Hạ Thi Khâm bắt đầu nhớ Tuyệt Luân, thế nhưng hai người chẳng có ai là người chịu nhượng bộ đối phương, vì mặt mũi mà cứ tiếp tục kéo dài tình trạng này. Đúng lúc ấy lại có một chuyện bất ngờ xảy ra.
Trưởng bộ phận xây dựng công trình xã hội của tập đoàn báo cáo với Hạ Thi Khâm, rằng hạng mục mà tập đoàn định xây dựng cho cô nhi viện bị bên thứ ba yêu cầu kiểm duyệt. Đáng lẽ ra cô nhi viện kia là của tư nhân, thì khi nhận được quyên góp sẽ hoàn toàn không cần phải trải qua giám định. Quá trình phát sinh đột ngột này sẽ làm cho phía công ty muốn quyên góp bị chịu thêm chi phí, sự chủ động khi xây dựng của công ty ấy cũng bị hạn chế hơn, điều này rất khó chấp nhận.
Trên đời này Hạ Thi Khâm ghét nhất là bị trói chân trói tay khi làm việc, nghe thấy việc này thì tức giận vô cùng. Cô liền gọi Kha Uy tới hỏi xem đây là xảy ra chuyện gì. Kha Uy ngập ngừng muốn nói lại thôi, để Hạ Thi Khâm phải hỏi thêm một lần thì mới đáp: "Thật ra không chỉ riêng việc tập đoàn muốn xây dựng trợ giúp cho cô nhi viện, mà ngay cả việc quyên tiền cũng bị kiểm tra như thế. Bởi vì chuyện này không phải việc công, nên em mới do dự không biết có nên nói với chị."
Hạ Thi Khâm nhíu mày: "Hay là có nguyên nhân gì đó?"
"Khoản tiền chị quyên góp kia hiện giờ vẫn đang bị kiểm duyệt, thời gian ngắn trước đây cô nhi viện có gặp khó khăn trong vấn đề tài chính, nhưng gần đây dường như đang có thay đổi lớn." Kha Uy nói.
Cô nhi viện tư nhân đột nhiên có biến đổi, chẳng lẽ được chính phủ tiếp nhận rồi? Hạ Thi Khâm thầm nghĩ.
Có điều Kha Uy lại nói tiếp: "Còn một việc nữa có lẽ chị chưa biết. Ưm... Việc kiểm tra này là do cô Liễu ra mặt yêu cầu."
"Tuyệt Luân?"
"Hạ~" Giọng Kha Uy bất đắc dĩ: "Có phải số tiền kia của chị là do qua tay em quyên tặng, nên cô Liễu mới vận dụng quan hệ để yêu cầu kiểm tra vấn đề tài chính của cô nhi viện không? Cô Liễu không tin tưởng em, có lẽ hiểu nhầm em làm tổn thất cho chị mới..."
Hạ Thi Khâm thì cảm thấy kỳ quái vì sao Liễu Tuyệt Luân lại có mặt tham gia vào vụ này, hình như trước đây Kha Uy cũng nói đã từng gặp cô ấy ở cô nhi viện, vậy chuyện này đúng là có khả năng xảy ra. Chỉ là khi nghe Kha Uy nói Liễu Tuyệt Luân làm thế vì có ý đồ khác, tuy Hạ Thi Khâm không hiểu rõ ý Tuyệt Luân nhưng cô lại cực kỳ tin tưởng người phụ nữ của mình. Nói ra thì, tư tưởng của Hạ Thi Khâm có chút giống nam giới, đó là ở trong suy nghĩ của mình, Liễu Tuyệt Luân là người của cô nên đương nhiên bất cứ điều gì cô ấy làm cũng chỉ bởi quan tâm lo lắng cho cô thôi. Một khi nhắc đến Tuyệt Luân, thì chuyện bên ngoài lập tức biến thành việc trong nhà.
Hạ Thi Khâm không muốn thảo luận tiếp việc đó với Kha Uy nữa, chỉ nói để cô an lòng: "Em không có làm sai gì cả, Tuyệt Luân cũng không phải người sẽ làm việc như thế, đừng suy nghĩ nhiều."
Sau khi Kha Uy đi, Hạ Thi Khâm cũng rời văn phòng, nhìn lướt qua đồng hồ rồi lái xe đến Vân Tụ Quán tìm Liễu Tuyệt Luân. Đúng như dự liệu, chiều này Liễu Tuyệt Luân có ở Vân Tụ