Đêm nay trăng sáng như gương treo trên bầu trời, ánh trăng trong vắt như nước trải rộng khắp cả một vùng. Trên không trung mơ hồ nghe thấy bài thánh ca được phát ra từ nhà thờ, biểu hiện rõ thêm nền văn hóa cổ điển độc đáo của Florence.
Một bóng đen mảnh khảnh lần nữa xoẹt ngang qua bầu trời đêm, lần này thì ngay đến chị Hằng cũng không còn thấy ngạc nhiên nữa! Vẫn trong bộ đồ dạ hành đó, nhưng chẳng qua lần này, bên thắt lưng lại thiếu đi một cái túi nhỏ màu đen. Toàn thân trên dưới, vẫn chỉ để lộ một đôi mắt mèo, trong đêm tối dường như có thể phát ra tia sáng.
Giống lần trước, dáng người mảnh khảnh tung người một cái, trong nháy mắt leo lên trên vách tường của tòa nhà cao tầng. Thân thủ dẻo dai lần này của cô lại không thể khiến chị Hằng tỏ lời khen ngợi. Cùng một tư thế giống nhau mà làm đến hai lần, thì còn thấy ngạc nhiên được nữa sao!
Vẫn là hình dáng phụ nữ có lồi có lõm đó!
“Meoooo”
Tiếng mèo kêu đột ngột vang lên một lần nữa! Thế có gây chết ngưởi không chứ, khiến cho bóng đen lại lần nữa bị dọa sợ khẽ run lên, tay nắm chặt vách tường suýt chút nữa lại bị rơi thêm lần nữa!
Chết tiệt! Cô trợn trừng mắt! Nếu ánh mắt có thể giết chết được con mèo chết bầm kia, thì cô đã sớm giết nó hàng ngàn lần rồi! Lần trước đã tới dọa cô rồi, lần này còn muốn tới hù dọa cô thêm lần nữa!
Con mèo đen vẫn mở to đôi mắt màu xanh lá cây, phát ra những tia sáng xanh, biểu cảm tỏ ra khinh thường cô còn nhiều hơn so với lần trước nữa, giống như đang nói: Lần trước phải chật vật lắm mới chạy thoát được, lần này lại còn dám tới nữa?
Hừ, con mèo chết tiệt, không có việc gì làm chạy đến đây kiếm chuyện! Muốn chết hả! Lần khác sẽ tính sổ với mày, bà cô đây bây giờ không rảnh!
Trong lòng cô rủa thầm một câu, mẹ nó! Lần này cửa sổ đã bị khóa chặt! Thì ra lần trước tên kia đã lập mưu chờ sẵn!
Haizz, cửa chính thì không dám vào, bên trong toàn là máy theo dõi. Máy theo dõi bên ngoài đã bị cô động tay động chân vào, không biết có phải vì có tật giật mình hay không, cô chỉ có thể chọn phương pháp trèo tường mất thời gian và tốn nhiều công sức này!
Lần này, cô đã không còn cái túi nhỏ bên người. Tối nay, cô quyết phải đòi lại vật vốn thuộc về cô!
Trong đầu thoáng hiện lên chiếc chuông nhỏ, đây chính là vật mà cậu nhóc phiền phức kia năm lần bảy lượt, nhất định ép cô phải mang theo bên người, không cho phép làm mất! Nếu không tìm thấy, chắc cô sẽ lại bị cằn nhằn đến chết!
Thầm than trong lòng, tối nay giả mạo tiểu thư giàu có tham gia buổi đấu giá ‘Trái tim Florence’, ngoài mặt cô cố tỏ ra trầm tĩnh, nhưng thật ra thì trái tim đang đập như trống trận. Không biết Phong Ngạo từ đâu lấy được một bảng số, chỉ nói có vị khách hàng đặc biệt chỉ đích danh cô đi nhận ‘Trái tim Florence’!
Khi chiếc búa chốt giá 400 triệu USD được gõ xuống, cũng là lúc tay cô đang phát run! May mắn là mọi chuyện cũng đã được sắp xếp từ trước. Lần này đến đây ngoài mặt là giả vờ đấu giá, nhưng thực ra mục đích chính là trộm,không biết có gặp phải chuyện gì bất lợi không đây?
Ừm… Tên kia, đoán chừng lúc này vẫn còn đang chờ cô ở phòng ăn.
Ừm… Cô phải nắm chắc thời gian mới được! Nếu để quá lâu, tên kia nhất định sẽ nảy sinh nghi ngờ!
Ừm… Tên kia, có chút đáng ghét, luôn bày ra vẻ mặt trứng thối, hại cô không hoàn thành nhiệm vụ!
Ừm… Tên kia, trông thật đẹp trai! Cô lâm trận rồi, mà thiếu chút nữa chân tay mềm nhũn. ‘Lần đầu tiên’ cô thấy có người đàn ông hoàn hảo đến vậy. Mặc dù vẻ mặt luôn tỏ ra lạnh lùng, nhưng cô một chút cũng không cảm thấy sợ hãi. Người đàn ông này không hiểu tại sao lại tạo cho cô cảm giác vô cùng thân thiết.
Ừm… Tên