Sáng sớm khi những tia sáng mặt trời đầu tiên chiếu xuống, xuyên qua bóng tối tờ mờ trước lúc bình minh, rồi chậm rãi lên cao, tỏa ra ánh nắng rực rỡ. Lúc này tất cả mọi vật đều đã sáng tỏ, ánh mặt trời xuyên qua lớp sương mù nhàn nhạt, nhẹ nhàng chiếu sáng mọi vật trên trái đất, đặc biệt tạo cho người thưởng lãm nó một cảm giác rất thú vị.
Ở Florence vào lúc sáng sớm, cơn gió mang theo hơi ẩm ướt nhẹ nhàng thổi qua, đi vào trong phòng qua cửa sổ thủy tinh để mở, giống như một đứa trẻ nghịch ngợm, quét qua hết tất thẩy mọi thứ, rồi lại lặng lẽ bỏ đi.
“Um…” Người trên giường đang ngủ say sau khi phát ra một tiếng rên khẽ, vẫn không chịu mở mắt.
Dù cho có tiếng nước chảy rào rào, dường như cũng không chút ảnh hưởng đến người nằm trên giường. Cô lười biếng trở mình. Bịch! Âm thanh của một vật nặng bị rớt xuống đất.
“Á ——” Một tiếng hét thô khốc vang lên, đột ngột mở mắt ra, cô bị cơn đau làm cho tỉnh lại!
A! Cơ thể giống như bị một chiếc xe tải hàng chục tấn nghiền quá vậy, xương khớp gần như rã rời ra cả! Cánh tay giơ lên có chút khó khăn, cô bám vào mép giường từ trên thảm ngồi dậy.
Ư… cô bị làm sao thế này?
Trong đầu nhanh chóng lục lọi lại mớ ký ức rối loạn.
Cô nhớ vào một đêm không trăng tối đen như mực. Cô mặc vào người bộ chiến y quý giá nhất của mình, chuẩn bị đi lấy trộm ‘trái tim Florence’, thì gặp phải một con mèo già, sau đó…
Hả! Cô cúi đầu nhìn chằm chằm cơ thể mình! Toàn thân trần truồng!
Tối hôm qua…
Dự cảm bất thường bất ngờ tập kích đầu óc cô, tiếng nước chảy rào rào trong phòng tắm, qua cửa kính mờ mờ mù sương, cô nhìn thấy loáng thoáng một bóng người, thân hình cao lớn, dường như là đàn ông… Tắm?!
Oh My God!
Quay đầu, nhìn lại chiếc giường nước cực đại, gợn sóng bập bềnh. Trong đầu cô nhanh chóng tua lại cảnh tượng nóng bỏng tối hôm qua, gương mặt trong nháy mắt đỏ bừng!
A! Chính người đàn ông kia đã ở trên chiếc giường này muốn cô rất nhiều lần, giống như sức lực lúc bình thường không được dùng hết vậy. Muốn cô hết lần này đến lần khác, cuối cùng cô không thể chịu nổi ngất lịm đi. Dưới thân lúc này vẫn còn cảm giác đau rát!
Cô mặc nhiên cứ bị giày vò như vậy! Hơn nữa lại không biết ngượng còn thấy vui vẻ nữa chứ!
Trốn!
Ý nghĩ này nhanh chóng lóe lên trong tâm trí cô. Vì vậy, cô dùng tốc độ nhanh như chớp, tức tốc bò dậy tìm quần áo để mặc, sẵn sàng đào tẩu!
Nhưng mà, hức! Nằm rải rác trên thảm là những mảnh vải màu đen bị xé rách, tuyên cáo với cô chiến y của cô đã bị tử trận dưới tay hắn!
Gã đàn ông khốn kiếp! Trong lòng cô thầm nguyền rủa, aaa! Làm thế nào để quay trở về gặp mọi người đây!
Đột nhiên, tầm mắt cô liếc qua bộ áo ngủ rộng thùng thình của hắn bị vất tán loạn nơi mép giường! Không chút do dự, cô vội vàng xốc lên mặc vào, trông giống như trẻ con mặc trộm quần áo người lớn vậy. Áo ngủ của hắn khi mặc trên người cô bị kéo lê trên mặt đất. Sau đó, cô cột túm gọn thật chặc áo ngủ lại, liếc thấy có một cánh cửa sổ đang mở, rón ra rón rén chuẩn bị chạy trốn.
Mà nghĩ lại một chút, vô lý nha, là hắn cưỡng bức cô, cô cần gì phải thấy chột dạ như vậy chứ?
Nhớ lại tối hôm qua vẫn chưa hoàn thành nhiệm vụ, cô vội vàng thừa dịp trước khi hắn tắm xong, lục tung đồ đạc của hắn lên tìm thêm lần nữa.
Không có!
“Em đang tìm gì vậy?”
Chợt, một giọng nói trầm thấp đầy cuốn hút vang lên sau lưng cô.
“A!” Cô đột nhiên quay đầu, trái tim giật thót một nhịp!
Cứ như vậy trong một phần vạn giây, cô gần như chìm đắm trong vẻ đẹp của hắn!
Người đàn ông này, trên mái tóc đen vẫn còn nhỏ vài giọt nước, tạo cảm giác hoang dại