Băng qua một hành lang dài phía sau hội trường, không để tâm đ ến bất kỳ nhân viên phục vụ nào cũng đang liên tiếp ngoái đầu lại nhìn, Úy Trì Hi và Đinh Tiếu Tiếu nhấc làn váy tung bay, hai bóng hình mảnh mai uyển chuyển nhẹ nhàng lướt qua, chỉ để lại mùi hương thơm ngát tỏa ra khuếch tán trong không khí.
May mắn, nhờ các cô đeo mặt nạ, nên người khác cũng không thể nhìn thấy được dung mạo. Nếu không với cá tính của Úy Trì Hi, dùng cách lén lút thế này để lẻn vào tham dự vũ hội, thì cô đã sớm phải che mặt mà bỏ chạy.
“Tiểu Hi, dừng lại nghỉ một chút.” Đinh Tiếu Tiếu bỗng nhiên giữ chặt lấy Úy Trì Hi, thở nhẹ nói, “Sắp vào tới đại sảnh rồi, chúng ta hãy bình ổn lại hơi thở, chỉnh trang lại quần áo một chút.”
Úy Trì Hi dừng bước, lúc này đã có thể nghe thấy tiếng nhạc du dương ở phía trước truyền đến. “Tiếu Tiếu, chúng ta phải đi vào thật sao?” Cô vuốt vuốt ngực cho dễ thở, “Thành thật mà nói, ngoại trừ Thác Dã, mình cũng không muốn, à, không muốn ‘quyến rũ’ ai cả.”
“Hãy nhìn lại cậu xem, mình đã nói đêm nay nhất định sẽ có thu hoạch! Tiểu Hi, cậu phải nhớ cho kỹ, bằng bất cứ giá nào cũng không được tháo mặt nạ của cậu xuống, đây là cách duy nhất để cậu tự bảo vệ chính mình.” Đinh Tiếu Tiếu nghiêm trang nói. Cô không dám khẳng định đêm nay Úy Trì Thác Dã có tới hay không. Mà nếu anh ta có đến đây, cũng không dự đoán trước được phản ứng của anh ta thế nào. Dù sao khi quyết định đi nhổ râu hùm, cô cũng đã quá to gan rồi.
“Ừ, Tiếu Tiếu, mình dường như có một chút căng thẳng.” Úy Trì Hi qua lớp mặt nạ nói.
“Thư giãn đi, Tiểu Hi, đêm nay chính là đêm tuyệt vời nhất của chúng ta!” Dứt lời, Đinh Tiếu Tiếu cầm lấy tay Úy Trì Hi, hai người cùng nhau hướng đến chiếc cổng vòm đi vào.
Ngay khi các cô bước vào trong đại sảnh, trong hội trường thấp thoáng bóng người di chuyển, mỗi người đều đeo một chiếc mặt nạ khác nhau. Ánh đèn âm u làm cho không khí vũ hội càng thêm huyền ảo. Trên sàn nhảy từng đôi bạn nhảy ôm nhau nùng tình mật ý, không ít các đôi nam nữ chụm đầu vào nhau rải rác ở các góc khuất trong hội trường. Thỉnh thoảng có một vài nhân viên phục vụ tay bưng khay rượu Champagne xuyên qua hội trường, tiếng nhạc cổ điển chậm rãi thong thả làm tăng thêm không khí thần bí ái muội, không thể tả hết được sức hấp dẫn mê người này.
Úy Trì Hi hít sâu vào một hơi, cuối cùng cô cũng đã có cơ hội để tham gia loại tiệc khiêu vũ xã giao này.
Ánh sáng lờ mờ