Thailand, cuốn hút mọi người bởi có khí hậu nhiệt đới và nền văn hóa Phật giáo độc đáo của mình, thường thu hút được nhiều khách du lịch từ khắp nơi trên thế giới đến tham quan tìm hiểu.
Thailand, cũng là một quốc gia Phật giáo có bề dày lịch sử rất lâu đời, được gọi là ‘Vương quốc bạch tượng’, Thailand cổ xưa còn được gọi là ‘Xiêm La ’.
Thủ đô Thailand—— Bangkok, có nghĩa là ‘Thành phố của thiên thần’, với nhiều ngôi chùa nổi tiếng, là thành phố lớn thứ hai Đông Nam Á, cũng là trung tâm văn hóa, chính trị, kinh tế và thông tin liên lạc của Thailand.
Ngày xuân trăm hoa đua nở, đám học trò học viện ‘Cách Nhã Uy’, rủ nhau đi Thailand chơi.
“Tiếu Tiếu, mình vẫn luôn cảm thấy bất an, đã nói dối với thím Lâm là đến nhà cậu ở vài ngày, vậy mà bây giờ lại chạy đến Thailand chơi.” Úy Trì Hi đeo ba lô nhỏ trên vai, vung vẩy chiếc mũ lưỡi trai đội đầu. Má ơi, cái thành phố Bangkok này thiệt là nóng quá.
“Úy Trì Hi, cậu thật là không có tiền đồ! Mình thực sự hoài nghi cậu là người đã lớn lên trong hắc bang đó.” Đinh Tiếu Tiếu nhịn không được liếc mắt xem thường. Bố già Úy Trì Thác Dã dạy dỗ cũng quá ư là thất bại đi, ông trùm xã hội đen, haiz! Dạy dỗ ‘con gái’ thế nào lại biến thành một con chuột nhắc giới xã hội đen thế này! Cô lắc đầu, nói: “Tiểu Hi, cậu cũng không dễ gì ra ngoài đi chơi một chuyến, nên phải dứt khoát dẹp hết mọi chuyện linh tinh sang một bên đi.”
“Thím Lâm đối với mình rất tốt, vậy mà mình lại đi lừa bà ấy nên trong lòng cảm thấy băn khoăn thôi! Ai mà giống như cậu, đồ vô tâm vô phế.” Úy Trì Hi làu bàu vài câu, sau đó liền đi vào tiền sảnh khách sạn làm thủ tục check in.
“Bạn Úy Trì Hi, còn nhớ mình không?” Một giọng nói mềm mại từ phía sau cô truyền đến.
Úy Trì Hi quay đầu lại, đang đi về phía cô dường như là một ‘cô gái’ với mái tóc dài bay bay bồng bềnh, đôi mắt long lanh rung động lòng người, đôi môi đỏ thắm, làn da mềm mại trong suốt mịn màng. . . . . .
A! Dường như đã từng quen biết, wow!
“Là cậu!” Cô nhoẻn miệng cười tươi