Đoàng! Đoàng! Đoàng!
Đột nhiên, từ xa truyền lại mấy tiếng súng nổ!
Úy Trì Hi cực kỳ hoang mang hoảng sợ, tiếng súng này thật giống với tình hình ngày hôm qua. Bỗng nhiên cô cảm thấy tức ngực đến nghẹt thở, chẳng lẽ đã có chuyện xảy ra với Thác Dã rồi?
Ngay sau đó, thấp thoáng hiện ra một bóng người trong bộ đồ màu trắng, là Thác Dã!
Anh nghiêng ngã loạng choạng chạy tới, thấy cô đang nóng vội muốn leo lên khỏi mặt nước, anh đột nhiên hét to: “Quay lại trốn mau!”
Đoàng!
Từ xa lại vang lên một loạt tiếng súng nổ!
Tóm lại là chuyện gì thế này?! Khuôn mặt nhỏ nhắn của cô trong nháy mắt tái xanh, đám người này quả nhiên là muốn gi3t chết Thác Dã!
“Chạy mau…” Anh chạy thật nhanh về phía cô, tốc độ nhanh đến kinh người!
Bùm ——
Úy Trì Thác Dã nhún người một cái nhảy vọt vào trong nước.
Ôi, ngay cả tư thế gieo người xuống nước của anh cũng đẹp trai đến vậy!
Úy Trì Hi bỗng nhiên bừng tỉnh, lập tức hiểu được ý định của anh. Vào ngay giờ phút quan trọng này vậy mà, cô vẫn còn để tâm ngắm trai!
Tỏm, cô lặn một mạch ra xa khoảng vài hải lý, rồi xoay người nhìn Thác Dã đang cố sức bơi lại đây, thật khẩn trương!
Vào ngay khoảnh khắc cô buông tay ra, thì chiếc áo nịt ngực cũng đã trôi tuột đi mất rồi. Ở cái thời điểm hoảng loạn sợ hãi này, còn ai mà thèm quan tâm đ ến chuyện đó nữa!
Nước biển ở đảo Phuket, thật sự rất thoải mái, hết thảy đều mê người bao gồm cả sự ấm áp và mềm mại.
Thỉnh thoảng có một vài con cá nhỏ quẫy đuôi quệt qua tai cô, cô liền đưa tay bắt lấy, nhưng lại khiến cho lũ cá bị bất ngờ hoảng sợ chạy trối chết, để lại phía sau một chuỗi bọt nước, chẳng phải chúng nó đã trêu chọc người ta trước sao?
Những con sóng nhỏ nhẹ nhàng vỗ về làn da trơn bóng mịn màng của cô, giống như có một dòng điện nhỏ k1ch thích lên các đầu m út dây thần kinh của cô. Cô giống như một chú cá nhỏ bơi lội tung tăng, nhất thời khiến áu huyết trong người cô sôi trào…
Vào năm cô sáu