Hoooó hoéttttt
Ở phía xa xa trong rừng vọng đến một tiếng gầm rú thật lớn, âm thanh hỗn loạn này từ khoảng cách khá xa truyền tới, rõ ràng là cảm thấy vẫn còn cách khá xa, nhưng tiếng động lại khiến cho người ta hoảng sợ.
Úy Trì Hi bỗng chốc hoảng hốt! “Á! Đó là cái gì vậy?” Cô đột nhiên dừng lại.
“Đừng sợ.” Úy Trì Thác Dã nắm chặt lấy bàn tay nhỏ nhắn của cô, chân mày theo thói quen cau lại.
Hoooó hoéttttt
Sau đó, tiếng gầm rú lại truyền đến thêm lần nữa, cảm giác được âm thanh này đang càng lúc càng ép lại gần, khiến cho rừng cây bị chấn động rung lên xào xạc.
“Đó là voi!” Anh có thể nhận ra tiếng gầm này, “Không sao, bình thường voi sẽ không dễ dàng muốn tấn công người.” Anh xoa dịu sự căng thẳng trong lòng cô. Ở Thailand, voi là một biểu tượng của sự may mắn. Anh đã từng nghe nói, trong rừng rậm Thailand, thường xuyên xuất hiện từng đàn voi đi lại, thật không ngờ là bọn họ có cơ may được gặp, nhưng trong lòng vẫn có chút lo lắng. Nếu như đây là thời kỳ động d*c thì voi rất dễ bị k1ch thích và nổi giận đến mất kiểm soát.
“Tìm chỗ trốn trước đã!” Anh gắng gượng bả vai đang đau đớn, nắm lấy tay cô nhanh chóng trốn vào trong một lùm cây.
Hoooó hoéttttt
Tiếng voi gầm càng lúc càng gần, những bước chân nặng trịch đạp xuống rầm rầm làm rung chuyển mặt đất, quét qua rừng cây kêu lên xào xạc.
Cô cũng bị chấn động đến choáng váng, ngồi núp trong lùm cây mà toàn thân khẽ run lên, vòng tay đang ôm lấy eo anh càng lúc càng thít chặt, đầu móng tay cũng đã bấm sâu vào da thịt anh. Anh cố nén bị cô nhéo ở eo đau điếng, trong lòng thầm thở dài, cô nhỏ này thì ra lại nhát gan đến vậy.
Tiếng giậm chân của đàn voi đang đến gần. Cô mở to đôi mắt đen láy, chờ đợi con quái vật khổng lồ kia xuất hiện.
Hoooó hoéttttt
Đến đây, đến đây! Hỡi loài động vật trên cạn lớn nhất trái đất a!
Hoooó hoéttttt….. Hoooó hoéttttt
Con voi phe phẩy đôi tai giống như hai chiếc quạt nan, vung vẩy cái mũi dài ngoằng của mình, nện xuống những bước chân nặng ngàn cân, khoan thai đi đến.
Đừng bao giờ nói cô nhát gan nha, tâm trạng cô đang vừa hồi hộp lại vừa phấn khích, lần đầu tiên tận mắt được nhìn thấy một con voi sống động thật sự a.
Cô rướn cao cổ, bấu lấy eo anh càng thêm sâu, làm cho ấn đường của anh lại càng thêm nhíu chặt…
Oh My God! Khi những con voi đến gần thì bọn họ mới phát hiện ra không thể ngờ là theo phía sau còn có cả một đàn voi thật dài. Úy Trì Thác Dã nhanh chóng đè đầu cô xuống thấp. Chính anh cũng bị đàn voi này làm cho hoảng sợ. Quanh năm sống trong thành phố, chưa từng được nhìn thấy qua một đàn voi vừa nhiều lại vừa khổng lồ thế kia. Cho dù thế nào, bọn họ cũng không thể trêu vào, chỉ có thể trốn tránh.
Hoooó hoéttttt….. Hoooó hoéttttt
Liên tiếp từng con voi một đi qua bên người bọn họ. Bọn họ cúi đầu thật thấp, cố giấu kín thân thể mình, nghe tiếng bước chân đàn voi nện xuống đất, giống như tiếng tim đập thình thịch trong lồ ng ngực! Chấn động khiến người ta hốt hoảng.
Hoooó hoéttttt….. Hoooó hoéttttt
Tiếng gầm càng lúc càng xa, tiếng bước chân cũng đã đi xa dần…
Qua một lúc lâu, khu rừng cũng đã yên tĩnh lại như cũ, Úy Trì Hi ngột ngạt ngẩng đầu, nhịn không được nhỏ giọng hỏi: “Đi hết chưa —— “
Ở giây tiếp theo, tiếng nói của cô bị lòng bàn tay to lớn của Thác Dã bịt kín lại.
Phì một tiếng!
A..A..A
Tiếp theo là tiếng thét chói tai của Úy Trì Hi! Đột nhiên cô cảm thấy đầu choáng mắt hoa, còn chưa hiểu được có chuyện gì xảy ra, liền cảm thấy mình giống như bị bay lên! Mọi chuyện xảy ra quá đột ngột.
“Hi!” Anh hét lớn! Đáng chết, bọn họ vẫn bị chúng phát hiện!
Một chú voi con đi ở sau cùng, đã phát hiện thấy bọn họ! Vươn cái mũi dài