Còn chưa kịp bàn bạc với nhau xong nữa thì Hứa Vãn Tùng đã nhận được một tin từ tình báo ở phía của Phó Thiêm Dục, hiện tại có rất nhiều cảnh sát cũng như quân nhân đang bao vây hẻm Thiên Hoa, dường như họ chỉ cần mục tiêu xuất hiện là lập tức tóm gọn trọn ổ.
Nhưng Tô Nhiễm lại có chút nhíu mày, cô thật sự không hiểu tại sao lại có người muốn giả danh cô chứ, rõ ràng Alan chưa chết, Alice cũng không ngu ngốc đến mức lộ diện để cảnh sát nhìn thấy, cái này chẳng phải kế hoạch quá lộ liễu sao? Bất chợt, Tô Nhiễm lại nghĩ đến một người...!Chẳng lẽ...
- Lão đại, tôi đi trước đây.
Khương Đình Lập còn muốn hỏi cô đi đâu, nhưng Tô Thước đã lắc đầu, nhìn dáng vẻ hấp tấp của Tô Nhiễm thì anh đã đoán được cô muốn làm gì rồi.
Có lẽ chính Tô Nhiễm cũng đã biết được người đang âm thầm vu oan mình là ai, và bây giờ cô đang đến đó để cảnh cáo người kia, hiển nhiên thì đây là chuyện riêng của Tô Nhiễm, và Tô Thước đã hứa sẽ không xen vào.
Nghĩ là thế, nhưng Tô Thước vẫn nhìn sang Chung Tín đang sốt ruột đến mức sắp bốc khói liền phẩy tay, nói:
- Chung Tín, cậu đi theo cô ấy đi, đừng để cô ấy làm ra chuyện ngu ngốc.
Chung Tín nhận được chỉ thị liền lập tức rời đi như một cơn gió.
Lúc này thì Khương Đình Lập mới để ý đến đó, hóa ra ở đây lại có một người đơn phương Tô Nhiễm nhưng lại không dám nói ra sao? Đúng là một vở kịch hay, nếu như ngay từ đầu Chung Tín nói ra thì có lẽ đã không Tô Nhiễm rồi, đáng tiếc...
Tô Nhiễm sau khi rời đi với thân phận Alan thì Chung Tín cũng đi theo không lâu sau đó, không chỉ vậy mà cậu ta còn căn dặn cô không nên làm bừa.
Nhưng Tô Nhiễm dường như không nghe nữa, cô đã sớm đoán được người đứng phía sau mọi chuyện rồi, vì nếu cô không nhanh lên thì người đó sẽ gặp nguy hiểm...!Có khi còn mất cả mạng nữa, cô tuyệt đối không để chuyện đó xảy ra! Chắc chắn không thể để chuyện đó xảy ra!
Đi đến hẻm Thiên Hoa thì Tô Nhiễm đã thấy Alice giả mạo kia đã bị bao vây, cô cảm thấy rất mất mặt, làm gì có đứa Alice nào ngu dốt đến như vậy chứ, muốn giả mạo thì cũng nên giả cho giống một chút, mất hết thanh danh của cô gầy dựng bấy lâu nay, đúng là tức chết mà.
Còn ở trên nóc nhà bên kia, Alice giả mạo tay thì cầm súng đưa về phía của cảnh sát, còn nói lớn:
- Các người cút đi, tôi phải trả thù cho anh trai của mình, mau cút đi!
Phó Thiêm Dục và Cao Thắng đang lén lút đứng ở phía sau lưng của cô ta, chuẩn bị phục kích, riêng Phó Cát Tùng và Hàn An lại ở trước mặt, một người khuyên nhủ, một người nói thêm và họ chỉ chờ đúng thời cơ để ra tay.
Nhưng!
Nhưng Phó Thiêm Dục còn chưa kịp phát động ra tay bắt Alice thì ở phía đối diện với họ lại xuất hiện một bóng đen lớn với chiếc áo choàng đen, trên mặt còn là mặt nạ bạc, không chỉ vậy mà miệng còn ngậm thêm một cành hoa hồng đen.
Lúc này, người đó liền trầm