Khi đến căn phòng lúc nãy thì đã nhìn thấy Tô Thước đang ngồi bắt chéo chân, chắc hẳn là đang chờ cô, còn Chung Tín thì lại đứng ở phía sau lưng của Lão đại, nếu không phải nể mặt Tô Thước thì cô thật sự muốn xông đến đánh cho tên chết bằm kia một trận ra trò đấy.
Sau đó thì Tô Nhiễm cũng ngồi xuống đối diện với Tô Thước, rồi bắt đầu nói về những gì mà mình điều tra được từ Châu gia.
Đầu tiên phải nói đến cô gái muốn gả cho anh – Châu Tiểu Á, bề ngoài thì dịu dàng, bên trong có chút nổi loạn, nhưng nói cũng đúng thôi, dù sao cũng chỉ mới mười tám, mười chín tuổi thôi mà, nổi loạn một chút chắc không sao đâu.
Tuy nhiên, Châu Tiểu Á lại có một mặt khá là trầm tĩnh, có lẽ là vì lớn lên trong một gia đình có kĩ cương như Châu gia, một phần là có cha làm quân nhân, một phần khác thì lại là con gái của tiểu thư danh giá, từ nhỏ được cha mẹ bảo bọc, cũng được sống trong nhung lụa nên về chuyện làm việc thì vẫn còn ỷ lại rất nhiều từ gia đình.
Tiếp theo, đương nhiên phải nói về cô tình địch của Tô Nhiễm – Châu Tiểu Ân, là chị gái của Châu Tiểu Á, xuất thân cũng khá hiển hách như trên, nhưng cô chị này có tâm tư khó đoán hơn em gái, nói sao thì Tô Nhiễm cũng tiếp xúc với Châu Tiểu Ân nhiều rồi nên có thể thấy được cô gái này có tính ganh đua rất cao, hiển nhiên thì lòng tự tôn cũng cực kỳ cao, đối với vị trí trong quân đội thì không có, vì cha của cô ta không có ý định để con gái kế thừa sự nghiệp của mình, mà tất cả đều dồn vào cậu con trai út.
Đã nhắc đến cậu con trai út thì không thể không nói thêm, cậu ta tên là Châu Nam Hạo, là em trai song sinh của Châu Tiểu Á, năm nay cũng mười tám tuổi, từ nhỏ đã sống trong quân đội, hiển nhiên là đã được lót đường kế thừa sự nghiệp của Châu goa.
Tính cách được mài giũa khá tốt, tương lai chắc hẳn có thể trở thành một cốt cán của quân đội.
Kế tiếp chính mà người phụ nữ quyền lực đã sinh được ba người con cho Châu gia, chính là Châu phu nhân Khang thị - Khang Diệu Di.
Bà ấy đích thực là xuất thân danh gia vọng tộc, kết hôn với Châu Trung Tá cũng là vì hai chữ “Hôn ước’, nhưng tình cảm của họ dần được bồi đắp nên cũng có thể xem hiện tại rất mặn nồng.
Tính cách của bà ấy thì có chút dịu dàng nhưng không dễ bắt nạt, không khoa trương nhưng ai cũng phải kính sợ, hiển nhiên thì đối với bà ấy thì gia đình chính là mạng sống, chỉ cần không động đến gia đình thì bà ấy cũng sẽ ngoan ngoãn làm con mèo nhỏ bên bếp sưởi vô hại.
Cuối cùng, chính là Trung Tướng Châu – Châu Chí Tường, ông ấy là một quân nhân rất gương mãu, cũng khá thân thiết với Phó gia, từ khi được thăng lên bậc Tướng