Buổi sáng ngày hôm sau, vì cả ngày hôm qua được xem là ngày nghỉ ngơi của đoàn đội, nên hôm nay họ phải bắt tay vào công việc của mình.
Thật ra, mục đích của đoàn đội của anh lần này là dể điều tra thân phận, tung tích cũng như là nguồn gốc của bang Mật Thước nói chung, Alan nói riêng.
Nhưng trước khi bắt đầu công việc thì hôm nay Phó Thiêm Dục còn gặp lại một người bạn cũ của mình, cậu ta hiện tại cũng là Thiếu Tướng, và tên của cậu ta là Yến Lạc Khoa – Và cậu ta chính là anh trai của Yến Trì Huyên.
Lúc trước Yến Lạc Khoa cũng từng sinh sống ở An Thành, nhưng sau này thì gia đình của cậu ta lại chuyển sang nước ngoài, từ đó về sau thì Yến Lạc Khoa và Phó Thiêm Dục cũng ít liên lạc với nhau.
Nhưng không biết là do tình cờ hay sắp xếp, nhưng hiện tại cả đơn vị của Yến Lạc Khoa và Phó Thiêm Dục đều được nhận việc điều tra về Alan, hiển nhiên thì với giao tình của hai người họ thì cả hai đã đồng ý sẽ là đồng đội của nhau.
- Thiêm Dục, đã lâu không gặp.
- Đúng là rất lâu rồi.
Còn chưa đợi Yến Trì Huyên lên tiếng nói gì thì Phó Thiêm Dục lại nhìn sang Yến Lạc Khoa, nói:
- Tôi có thể đưa vợ mình đến có được không?
Hôm qua, khi Yến gia nghe tin Phó Thiêm Dục đã kết hôn thì còn cho rằng họ đang nói bừa, vốn dĩ Yến gia còn tưởng Phó Thiêm Dục và con gái của họ mới là một đôi do trời đất tác hợp, nhưng không ngờ chỉ mới có mấy tháng không liên lạc mà anh đã có vợ rồi.
Tuy nhiên, lần hành động này sẽ khá khó khăn, nên chuyện đưa theo thân nhân là không thể, vì nếu như thân nhân bị người của bang Mật Thước hay Alan bắt lại, thì xem như công sức của đoàn đội đều là công dã tràng.
Nhưng dù sao thì Phó Thiêm Dục cũng còn ở đây, chắc hẳn anh sẽ không để vợ mình gặp chuyện gì đâu nhỉ.
- Đương nhiên rồi, tôi cũng muốn xem tiên nữ phương nào mà lại có thể lọt vào mắt xanh của cậu đấy.
Nghe đến đây thì Phó Thiêm Dục cũng chỉ mỉm cười, vợ của anh lại đem đi so với tiên nữ thì cũng không bằng được, vợ của anh phải nói là còn đẹp hơn nữ thần, từ trước đến giờ anh đều không quan trọng nhan sắc, nhưng thật sự mà nói thì vợ anh chỉ có thể dùng bốn từ để miêu tả, chính là Quốc sắc thiên hương.
Yến Lạc Khoa cũng không phải ngày một, ngày hai quen biết Phó Thiêm Dục, nhưng cái vẻ mặt hãnh diện kia thì đúng là lần đầu tiên nhìn thấy, xem ra cô em gái Trì Huyên này của cậu ta cũng xem như là