Ngay buổi sáng ngày hôm sau thì Phó Thiêm Dục và đoàn đội đã chào tạm biệt Yến Trì Huyên và Yến Lạc Khoa để quay lại An Thành, nhưng Yến Trì Huyên lúc tiễn Tô Nhiễm thì vẫn có chút lưu luyến, vốn dĩ cô ấy muốn giữ cô ở lại thêm một vài ngày nữa, nhưng lại bị anh trai Yến Lạc Khoa kéo lại.
Nên vì thế đành ngậm ngùi để cho Tô Nhiễm rời đi vậy.
Còn về Tô Nhiễm thì khi cô đặt chân lên máy bay thì mới yên tâm mà thở phào, nhìn vợ mình như thế thì Phó Thiêm Dục cũng cảm thấy rất khó chịu, anh liền đưa tay ôm lấy cô, sau đó nói:
- Em ngủ một chút đi, tối qua em đã không ngủ ngon mà.
Lúc này thì Tô Nhiễm mới yên tâm mà tựa đầu vào vai của Phó Thiêm Dục, sau đó cô lại nói:
- Anh định sẽ làm gì tên đó? Anh có định bắt hắn ta không?
Phó Thiêm Dục nhẹ nhàng xoa đầu của Tô Nhiễm, rồi bất chợt lại mỉm cười, nói:
- Đương nhiên là sẽ bắt, nhưng hiện tại Hồng Nhạn đang ở địa phận của Lạc Khoa, nên cậu ấy mới là người cần thận trọng.
Nhiễm Nhiễm đừng lo, anh sẽ không để ông ta làm hại em đâu.
Nghe vậy thì Tô Nhiễm cũng yên tâm hơn, sau một lúc thì cô cũng đã chìm vào giấc ngủ.
Ngay lúc này thì Phó Thiêm Dục liền lấy điện thoại ra và nhắn tin cho ai đó, tin nhắn đại khái là nhờ sự giúp đỡ của bang Mật Thước mà thôi, vì anh biết trong lòng của Tô Nhiễm hiện tại đang rất bất ban, đối với một người đã có bóng ma thì chắc chắn là sẽ rất khó chịu, mà Tô Nhiễm lại phải chịu đựng bóng ma kia nhiều năm như vậy… Chắc hẳn hôm qua cô phải sợ lắm.
Cao Thắng, Trình Lục và Hàn An đưa mắt nhìn nhau, có lẽ độ đã quá quen với một Tô Nhiễm luôn mỉm cười và mang năng lượng tích cực rồi, nên vì thế bây giờ đột nhiên Tô Nhiễm lại rơi vào trạng thái trầm mặc như vậy thì họ đúng là nhất thời không thích ứng kịp.
Còn chưa đợi họ lên tiếng thì Phó Thiêm Dục đã nhanh chóng ra nhiệm vụ cho họ, hi vọng lần này họ sẽ triệt để tóm được Hồng Nhạn, chỉ cần như vậy thì Tô Nhiễm mới an tâm mà ăn ngon, ngủ yên được.
Cao Thắng liền nhìn vợ chồng Thiếu Tướng, sau đó lại cảm thấy có chút ganh tị, nếu như cậu ấy cũng có được một cô vợ như vậy thì tốt biết mấy, nói không chừng còn có thể bảo vệ cô ấy nữa, nhưng mà… Cậu ta cũng không phải Thiếu Tướng, lỡ như vợ cậu ta gặp chuyện như chị dâu thì Cao Thắng cũng chưa biết nên xử lý ra sao, nói chung thì cứ từ từ xem sao đã.
[…]
Chuyến bay của họ rất nhanh đã đáp tại sân bay ở An Thành, sau đó thì hai bên đã tách nhau ra, ở phía của Phó Thiêm Dục thì anh đang đưa vợ về nhà, còn ở phía của Cao Thắng, Trình Lục