“Ta có làm gì đâu, chúng ta đi thôi.”
“Huynh thả tay ta ra đã, còn giả vờ không có chuyện gì nữa, trông huynh xạo chưa kìa.”
“Tay ta là bất giác nắm lấy, đến ta còn không biết nó nắm tay nàng khi nào nữa.” Hắn vừa cười.
“Được rồi, coi như huynh lươn lẹo.
Giờ thả tay ta ra đi.”
Võ Thần thả tay Vũ Tuyết Lam ra: “Không chọc nàng nữa, sợ sau này nàng cứ đòi nắm tay ta miết thì khổ.” Vũ Tuyết Lam không đôi co thêm.
Hai người tiến lên kịp với Võ Phong.
Dừng nghỉ tại một gốc cây nhỏ ven đường, Võ Thần đứng dậy: “Hai người ở đây, để ta đi tìm xung quanh xem có nước không?” Nói rồi hắn quay đi.
“Tuyết Lam tỷ, tỷ có thấy hối hận vì đi với bọn đệ không?”
“Không, ta trước giờ chưa hề nghĩ đến hai chữ hối hận, vì ta suy nghĩ rất kỹ mới quyết định theo hai người.
Nhưng sao đệ lại nghĩ thế?”
“Không có gì, chỉ là đệ thấy khi nãy ở vách núi tỷ đã nguy hiểm đến tính mạng, sợ tỷ tâm trạng không tốt.”
“Ta không sao, mọi chuyện đã kết thúc rồi, vả lại ta thường nghĩ rằng mọi chuyện đều đã được an bài, chẳng cầu được cũng chẳng tránh được.”
“Thế đệ thì sao?”
“Đệ cũng nghĩ như tỷ.”
Phía bên Võ Thần hắn phát hiện ra con suối nhỏ thế là vội vàng lột sạch y phục rồi trầm mình xuống suối, tận hưởng dòng nước mát, hắn không quên ngân nga vài câu hát quen thuộc: “Nàng là ai? Là thôn nữ hay nàng tiên? Có thể cho ta biết tên? Hãy cùng ta uống rượu và vui vẻ dưới ánh trăng? Nàng là ai?” Sau khi tắm đã hắn lấy một ít nước mang về.
“Gần đây có con suối nhỏ hai người có muốn tắm cho mát không?” Hắn nói lớn khi chưa đến gần chỗ Võ Phong đang ngồi.
Võ Phong đứng bật dậy: “Tắm tắm, đệ muốn tắm.”
Vũ Tuyết Lam cũng đứng bật dậy: “Ta cũng muốn tắm.”
Võ Thần nhìn Vũ Tuyết Lam: “Không được, nàng phải ở lại đây, con suối nhỏ sao nàng có thể tắm với Võ Phong kia chứ.”
“Ta có nói thế đâu, đợi Võ Phong tắm xong quay lại thì ta đi.”
— QUẢNG CÁO —
“Ừ, nàng nói vậy còn nghe được.”
“Chỉ có huynh là suy nghĩ như thế thôi.” Võ Phong nói rồi nhảy nhanh đi.
Võ Thần kéo Vũ Tuyết Lam ngồi xuống bên cạnh mình, hắn lấy trong ngực ra một bông hoa màu trắng rất đẹp, nó nhiều cánh nhìn như mẫu đơn nhưng nhỏ hơn: “Tặng nàng.
Thấy nó hợp với nàng nên mới hái cho nàng, để ta cái lên tóc cho nàng.” Chưa được sự đồng ý của nàng, hắn tự mình cài lên tóc nàng, bị nàng dùng tay chặn lại.
“Ta không muốn, huynh thích thì tự cài đi.”
“Nàng để yên nào, ta cố ý tặng cho nàng mà.” Vũ Tuyết Lam vẫn không chịu, nàng giằng co một lát thì bông hoa rơi từ trên tay Võ Thần xuống đất.
Võ Thần nhìn bông hoa ánh mắt cố diễn nét buồn rười rượi.
Vũ Tuyết Lam cảm thấy bản thân mình hơi quá nàng vội nói lời an ủi: “Ta không cố ý, xin lỗi huynh.”
Võ Thần không trả lời.
Vũ Tuyết Lam lại nhặt bông hoa lên, ta sẽ giữ nó đến lúc héo.
Võ Thần vẫn không nói gì.
“Huynh giận ta sao?”
“Ta không có giận.”
“Nhìn huynh giận rõ ràng kìa.
Thôi được rồi để ta cài lên tóc, cũng chẳng mất mát gì.” Võ Thần không nhìn Vũ Tuyết Lam.
Vũ Tuyết Lam cài bông hoa lên tóc, nàng hỏi: “Ta cài rồi, còn giận nữa không?”
“Ta nói là không có giận nàng, chỉ là buồn một chút thôi, nàng hết lần này đến lần khác cự tuyệt ta là tại sao?”
“Ta chỉ làm theo suy nghĩ của mình, huynh nhìn ta đi rồi biết tại sao ta nhất quyết không cài, trông ta có giống con điên không chứ.”
Võ Thần nhìn Vũ Tuyết Lam, hắn bật cười thành tiếng to, rồi cố ém lại nụ cười: “Cũng hơi giống.”
“Thấy chưa, ta đã nói mà, thôi cứ để vậy đi, ai đó muốn ta thành con điên mà.”
“Nàng là một con điên xinh đẹp.”
“Vậy mà huynh cũng nói được à.” Vừa nói nàng vừa đảo mắt về hướng suối, thấy Võ Phong lấp ló: “Phong về rồi kìa, ta đi tắm đã.”
“Ừ nàng đi đi, ta ở đây đợi.”
— QUẢNG CÁO —
Võ Phong chạy lại gần Vũ Tuyết Lam: “Tỷ đi tắm đi, mát lắm, đã cực luôn.” Vũ Tuyết Lam gật nhẹ đầu rồi cầm theo tay nải đi theo hướng ra suối.
Vừa đến suối nàng không dấu nỗi niềm vui qua gương mặt cười, không quên cảnh giác, nàng ngó nghiêng xung quanh, thấy an toàn nên cởi y phục rồi phóng xuống, ngâm mình vào làn nước mát, vừa tắm nàng vừa nghĩ: “Huynh ấy, thật ra cũng dễ thương đấy chứ.”
Sau khi Vũ Tuyết Lam đi được vài phút thì Võ Thần đứng dậy rời đi, bị Võ Phong kêu lại: “Huynh đi đâu đấy?
“Ta đi bắt cá ăn, đói muốn chết nè, nãy thấy suối đó có cá to.”
“Nhưng Tuyết Lam tỷ đang tắm kia mà, huynh là tên biến thái hả?”
“Ta bắt