*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. May mà y cũng không phụ kỳ vọng, qua được cửa ải đầu tiên
Có người đầu tiên thuận lợi vượt qua nên chuyện mà trước đây mọi người đều cảm thấy không thể làm được, cuối cùng cũng đã có cơ hội xoay chuyển
Lúc này quần chúng mới phát hiện, hóa ra việc lên núi đao không phải hoàn toàn không thể hoàn thành.
Phần thi tiếp theo cũng dễ thở hơn nhiều.
Người vẫn chưa “lên núi đao”, chỉ còn lại thể tử Bắc Địch Tô Hợp và Cách Nhật Lạc Đồ, con trai của Na Nhật Tùng - một Thượng tướng Kim Ngô Vệ
Nếu hai người này không thể trèo lên núi đao hái tú cầu, vậy phần thi “xuống chảo dầu” tiếp theo cũng không cần diễn ra nữa, Yến Nhị Quỷ có thể trực tiếp dành chiến thắng.
Cách Nhật Lạc Đồ là người thứ hai từ dưới3đếm lên.
Y và Tô Hợp nhìn nhau, vận công đề khí, gằn giọng “Ha” một tiếng, phơi trần cơ thể bước lên thang đao, dưới ánh nắng mặt trời, cả người đầy cơ bắp tỏa ra ánh sáng màu đồng chói mắt.
Chắc là tìm được gợi ý từ trên người Yến Nhị Quỷ nên bước nhanh hơn hai người trước, leo một mạch lên bậc thứ mười năm
Nhưng cuối cùng vẫn không kiên trì được, rơi xuống từ thang đao, lòng bàn tay bị cứa đứt.
Lên thang đao để bảo vệ mình không bị thương lúc đầu thì rất dễ, cái khó là phải luôn bình tĩnh để đi đến đỉnh lấy tú cầu xuống
Tổ Hợp im lặng, nhìn Cách Nhật Lạc Đồ đang băng bó vết thương, hừ lạnh, dùng chân trần đi về phía thang đao.
“Thể tử Tô Hợp!” Triệu Miên Trạch đột nhiên gọi gã
Tô Hợp1xoay đầu lại nhìn, “Hoàng để bệ hạ có gì cần chỉ giáo?” Triệu Miên Trạch cong khóe môi, nở một nụ cười ôn hòa với gã, “Hiện tại hai nước chúng ta đã ký kết hiệp ước liên minh, cuộc tỷ thí chọn phò mã này, vốn chỉ để giải trí..
Đao kiếm không có mắt, thế tử suy nghĩ thêm vẫn hơn.”
Hắn ta nói rất uyển chuyển, nhưng mọi người đều hiểu.
Lời này trông có vẻ như là đang nói với Tổ Hợp, nhưng thật ra cũng là nói cho Cáp Tát Nhĩ và sứ thần Bắc Địch nghe
Ý là, đao kiếm không có mắt, nếu Tô Hợp cứ khăng khăng đòi tham gia, thì sống chết có số, bị thương cũng là chuyện của gã, tuyệt đối không được vì thế mà dấy lên mối bất hòa của hai nước.
Cáp Táp Nhĩ mím môi, cười nhạt, “Tô3Hợp đã hiểu chưa?”
Tô Hợp chắp tay nói, “Yên tâm đi, hoàng đế bệ hạ Nam Yến, Tổ Hợp ta có gan đánh cược có gan nhận thua
Không cần biết là sống hay chết, đều không liên quan đến người khác.”
Gã dứt lời liền bám vào thang đao, dùng sức đạp lên.
“Hay!”
Tên này đúng là một nhân vật võ công cao cường
Hơn thế nữa, gã là người rút thăm sau cùng nên có lợi hơn người khác, có đủ thời gian quan sát
Trò “lên núi đao xuống chảo dầu” này do Hạ Sơ Thất thiết kế, ai cũng biết nàng thiên vị Yến Nhị Quỷ, vì thế khi Yến Nhị Quỷ lên thang đao, gã luôn chú ý quan sát, nắm vững bí quyết bên trong.
Gã bước chân trần, tay không bám vào lưỡi đao rồi trèo lên từng bậc một
Trong ánh mắt chăm chú của mọi người, gã3trở thành người thứ hai sau Yến Nhi Quỷ, bình an vô sự leo được lên đỉnh, hái được tú cầu
“Hay!” Tiếng reo hò vang lên bốn phía
“Bốp bốp!” Tiếng vỗ tay vang lên không dứt, vang dội khắp giáo trường
Vòng thứ nhất kết thúc, mọi người thở phào nhẹ nhõm
“Vòng thứ nhất, Chỉ huy Tam Thiên Doanh Yến Nhị Quỷ và thế tử Bắc Địch Tô Hợp giành chiến thắng
Bước vào vòng tỷ thích tiếp theo!” Quan Tư Lễ hội ánh mặt trời gay gắt, chảy mồ hôi ròng rã, lớn tiếng bẩm báo
Không lâu sau, Cấm Vệ Quân khiêng một cái chảo to lên thao trường.
Một loạt những thao tác như chất củi, đổ dầu, châm lửa đun dầu đều được hoàn thành trước mắt mọi người
Chảo dầu nằm cách thang đao không xa, khi Yến Nhị Quỷ và Tô Hợp cùng đi về phía chảo dầu,9cả thao trường đều chìm trong im lặng
Xuống chảo dầu không như lên núi đao, nếu không chịu nổi thì có thể bỏ
cuộc bất kỳ lúc nào, cũng lắm là bị thương nhẹ, băng bó một chút, vết thương sẽ lành sau ít ngày
Nhưng nếu đã bước chân vào chảo dầu đang sôi sùng sục, vậy kết quả thế nào không cần tưởng tượng cũng biết, không cẩn thận có khi lại tàn phế cả đời.
“Vòng thứ hai, có tên là xuống chảo dầu, cũng có tên là thử thách chảo chân tâm
Đổ dầu vào trong chảo, dùng củi đốt đến khi dầu sôi, thí sinh dùng nước rửa sạch chân, nhúng chân vào trong chảo dầu, kẻ nào không bị thương được xem như là người thật lòng với Tử Nguyệt công chúa, đó là duyên phận trời định, trở thành kẻ chiến thắng.” Quan Tư Lễ đọc theo những gì Hạ Sơ Thất đã viết, nhưng còn chưa đọc xong, những người trên thao trường đã bắt đầu rù rì to nhỏ
Nhúng chân vào chảo dầu sôi, mới nghĩ thôi đã thấy khó tin rồi.
Rõ ràng là vòng thi thứ hai nguy hiểm hơn vòng thi đấu
“Hai vị ai lên trước?” Quan Tư Lễ liếc nhìn chảo dầu, cất tiếng hỏi với giọng run run
Yến Nhị Quỷ nhướng mày, nhìn Tô Hợp
“Thế tử, hay là rút thăm quyết định?”
Nhìn nét mặt bình tĩnh của y, Tô Hợp nghĩ đến lúc nãy y lên núi đao rất vững vàng vì thể làm gì chịu lên trước? Việc nhúng chân vào chảo dầu đang sôi không phải là chuyện nhỏ, nếu chân của gã bị phế, thì chẳng khác nào để kẻ khác chiếm được của hời ư? Không cần biết bên trong có điều gì mờ ám, làm sau chắc chắn tốt hơn làm trước.
Gã nghĩ ngợi một lát rồi cười khẽ, chắp tay nói, “Bổn thể tử là khách từ phương xa
Tục ngữ có cầu, khách phải theo chủ, nểu Yến tướng quân khăng khăng nhường bổn thể tử lên trước, bổn thể tử không còn gì để nói.”
Gã đã nói như thế, nếu Yển Nhị Quỷ còn bắt gã làm trước, hoặc khăng khăng đòi rút thăm thì hình như không được “bay” cho lắm thật
Yến Nhị Quỷ liếc nhìn gã, biết gã muốn thừa cơ trục lợi, y chỉ cười, nhìn quan Tư Lễ
“Vậy ta lên trước.” Đề mục này do Hạ Sơ Thất ra, Yến Nhị Quỷ và nàng có quan hệ thân thiết, hiện tại y lại bình tĩnh nói rằng mình sẽ làm trước, thế là trong tiềm thức mọi người đều cảm thấy chảo dầu này sẽ có điều gì đó mờ ám
Nhưng nhìn Cấm Vệ Quân đốt lửa càng ngày càng lớn, họ vẫn thấy hồi hộp, như muốn rớt tim ra ngoài.
Tầm mắt của mọi người đều hướng về phía chiếc chảo lớn trên thao trường.
Ánh lửa gay gắt chứa đựng tất cả sự lo lắng và lòng tò mò của mọi người
Không lâu sau, đầu trong chảo bắt đầu bốc khói, tiếng dầu sôi ùng ục” vang lên liên tục, khiến vô số người cảm thấy cực kỳ căng thẳng
“Đã đến giờ, tỷ thí bắt đầu!” Quan Tư Lễ giơ một lá cờ nhỏ lên, lại tôn trọng hỏi một câu, “Thể tử Tô Hợp, Yến tướng quân bắt đầu trước, ngài đồng ý không?”
Tổ Hợp tất nhiên là rất đồng ý
Gã gật đầu, xòe tay
“Yến tướng quân, mời!” Yến tướng quân rũ mắt, không nói gì, dùng nước sạch trong thùng bên cạnh rửa sạch hai chân rồi bình tĩnh đi về phía chảo dầu đang sôi, cả khuôn mặt ngăm đen căng ra, yết hầu di chuyển lên xuống, toát ra chút ít vẻ căng thẳng bất an.
Không có ai có thể hoàn toàn thả lỏng vào giờ phút này
Từng luồng khói xanh trên chảo dầu tỏa ra độ nóng cao, không ai dám chớp mắt, họ đều đang đợi thời khắc kích động lòng người kia.