Nhật Kí Cuộc Đời

Về Nhà Đi Con


trước sau

Giọt nước mắt rơi khỏi khóe mi . nhìn anh nó hỏi :

Anh không định về sao ?

Anh muốn về lắm chứ nhưng anh không dám gọi cho mẹ .

Anh thật là ngốc . Thế này đi để em giúp . Anh đưa số điện thoại của mẹ anh cho em .

Nhưng .

: Không nhưng nhị gì hết . Anh không còn bao nhiêu thời gian đâu .

Anh ngập ngừng , đưa số điện thoại của mẹ anh . Cho nó .

Từng tiếng tút khô khốc vang lên . Tâm trạng nó căng thẳng không kém gì người bên cạnh . Cuối cùng đầu dây bên kia bắt máy .

Alô ! Ai đấy

Bác cho cháu hỏi bác là mẹ của anh Nguyễn Văn Cương phải không ạ ?

Phải có chuyện gì không ?

Bác ơi ! cháu có chuyện muốn nói với bác. . có gì cháu nói đi . nhưng bác phải thật bình tĩnh nhé .

Như hiểu ră điều gì đó bà hỏi có chuyện gì xảy ra với nó hả .

nó trùng giọng xuống .

-- Anh cương bị ung thư dạ dày giai đoạn cuối . Bệnh viện nói họ không thể chữa được giờ chỉ có thể chờ chết . Nguyện vọng cuối cùng của anh ấy là được về với gia đình trở về với mẹ . Ý bác thế nào

Đầu dây bên kia im lặng một chút rồi nói :

Cháu nói thật sao . thằng bé khỏe mạnh lắm mà .

Cháu không đùa . bác muốn hỏi anh ấy không ạ ?

không cần đâu . cháu chuyển mày cho cương giúp bác được không ?

Vâng

Nó đưa máy cho cương , anh run run trả lời điện Thoại

Alô ! .con đây ạ .

Về nhà đi con !

Anh lặng người bật khóc

Vâng con sẽ về

....

Anh cúp máy ôm chầm lấy nó .

Cảm
ơn em cảm ơn em rất nhiều!

Cảm ơn nó xong , anh gọi điện cho vợ kể rõ tình hình

alô ! mẹ bảo ạnh chở về rồi . chiều Ngày hôm đó anh làm thủ tục xuất viện , để chở về với mẹ .

ngày ....... thàng ..... năm .......

sau ba ngày anh đi , nó nhận được tin anh mất .anh ra đi trong hạnh phúc . Không hề hối tiếc .anh gửi lời cảm ơn nó . Bỗng nhiên nó bật khóc .

cuộc sống thật mong manh . Hôm qua còn bên nhau hôm nay đã lìa xa .

............................................................................

ngoài anh ra , nó cũng gặp một đôi vợ chồng già họ nhìn cũng đã lớn tuổi . Nhưng Trong đôi mắt họ đầy ắp sự yêu thương và hạnh phúc . Bà nằm viện , ông cũng ngày đêm bên cạnh . Con cái họ nói để họ chăm sóc mẹ để cho bố ở nhà nghỉ ngơi . nhưng ông một mức từ chối , ông nói rằng ông không yên tâm để bà một mình . Ông cũng không yên tâm để người khác chăm sóc bà . ông sợ họ chăm sóc cho bà không chu đáo bà sẽ không thoải mái . Đôi khi nó nghe ông kể chuyện cườ cho bà . đôi khi là Đùa giỡn . Nhìn họ giống vợ chồng son hơn vợ chồng già .

Em yêu ! nay em muốn ăn gì ?

Cái gì cũng được . Miễn là anh thích .

Thế là ông đi mua cho bà thức ăn. Ông mua về toán đồ bà thích .

Em yêu hôm nay em thế nào ?

hàng ngàn câu yêu thương ông dành cho bà .

..................................

Nhìn sự ân cần của ông dành cho bà , không ít người ngưỡng mộ , cũng không ít người hổ thẹn vì không đối sử tôt với người phụ nữ mà mình yêu thương .

Nó cũng thầm ước , sau này có một gia đình như thế , an ổn nắm tay nhau đi tới cuối cuộc đời .

nhưng

Truyện convert hay : Đô Thị Siêu Cấp Tà Y

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện