Nhật Kí Cuộc Đời

Mẹ Yêu Con Hơn Bất Cứ Điều Gì Phần 4


trước sau

- Hù .

- Giật cả mình

Nhìn anh , hôm nay anh có gì đó kì lạ, ăn mặc. Chỉnh tề không giống như. Thường ngày cô tò mò hỏi :

- Hôm nay , sao anh mặc đẹp thế ?

- Có gì đâu .. Em lên xe đi !

Cô Bước lên xe , chiếc xe từ từ chuyển bánh .

Một lúc sau , chiếc xe dừng ở một nhà hàng sang trọng .

- Tới nơi rồi . Trước khi xuống xe em lấy cái này bịt mắt lại .

Nói rồi anh đưa cho cô một dải lụa trắng .

- Làm cái mà thần bí thế ?

- Em cứ bịt mặt rồi sẽ biết .

Cô làm theo lời anh bịt mắt lại .

Trước mắt cô , tất cả đã trở thành màu đen . Anh dắt cô đi một đoạn . Bỗng nhiên cô ngửi thấy một mùi thơm dịu nhẹ . Tâm trạng thật thư thái , bỗng một khúc nhạc nổi lên , anh đưa tay lên gỡ khăn che mắt , ánh sáng ùa vào , trước mắt cô đỏ thắm màu của hoa hồng , nền nhà trải một lớp cánh hoa hồng , một chiếc bàn , trải ga trắng tinh , trên bàn cắm một bông hoa hồng lớn , rượu vang và nến , ánh nến lung linh huyền ảo , dưới ánh nến không gian như trở nên mị hoặc hơn . Hai người ăn uống vui vẻ , một chiếc bánh ngọt được bày trước mắt , ăn gần hết chiếc bánh , chợt răng cô cắn vào vật gì cưng cứng hình tròn . cầm ra là một chiếc nhẫn .

- Đây là.........

Anh cầm lại chiếc nhẫn , Quỳ xuống nói

- Em làm vợ anh nhé

Nước mắt trào ra , đây không phải giọt nước mắt đau khổ mà là giọt nước mắt của hạnh phúc , Giờ phút này cô không biết phải nói gì với anh . Cô chỉ biết khóc , Những giọt nước mắt lăn dài trên má , anh cuống quýt không biết phải làm sao .

- Em sao vậy ? Anh xin lỗi ! Nếu em không đồng ý , anh sẽ đợi , đợi ngày em yêu anh . Anh xin lỗi ! Đừng khóc nữa mà !

- Em xin lỗi . Chỉ là em không biết tại sao em lại khóc nữa . Em thật sự mong được suốt đời bên anh .

Chỉ thế thôi anh cũng đã hiểu . Ôm chầm lấy cô , trái tim anh dâng lên tràn ngập hạnh phúc

- cảm ơn em . Cảm ơn em đã chấp nhận anh .

Đêm hôm đó cô trao trọn vẹn cho anh . Từ giờ trái tim và thể xác cô đã thật sự đã thuộc về anh .

Những ngày sau đó , họ chuẩn bị cho lễ cưới , còn 4 tháng nữa họ sẽ thật sự nên duyên về chung một nhà .

Anh cũng thật sự lo lắng , cô lo lắng một anh lo lắng mười . gần đây , tự nhiên anh thấy người mệt mỏi , hay chảy máu cam và màu ở chân răng . đầu óc quay cuồng .

" Không ổn rồi , sức khỏe mình có vấn đề . "

Tại bệnh viện , anh run run nhìn tờ kết quả . Tại sao lại có thể như thế này . Tại sao khi anh tìm được hạnh phúc , trời nhanh chóng tước đoạt đi . Anh ngồi trên ghế của bệnh viện , không biết là đã bao lâu trôi qua . Cũng không biết anh đang nghĩ gì . Mọi thứ xung quanh anh giường như đang ngừng trôi .

rất lâu sau đó, Anh dường như đã nghĩ thông suốt điều gì đó , anh gọi điện nói :

- Mày rảnh không ? tao có việc muốn bàn với mày !

Nhìn lịch , cô thấy mình đã chậm mất một tuần , một chút lo lắng , cô mua que về thử , hai vạch . Hạnh phúc một lần nữa vỡ òa , cô đã có thai , có giọt máu của anh . Không còn gì ý nghĩa hơn nữa . Cầm máy lên , nhắn cho anh một tin .

" Em có một bất ngờ dành cho anh .

Ở một quán nhỏ , anh nhìn điện thoại , thoáng một chút buồn , tắt điện thoại nhìn một người phụ nữ có thai 5 tháng , cái bụng đã bắt đầu nhô cao ,

Không biết hai người nói gì , chỉ biết rằng trong ánh mắt anh là sự thống khổ mà không mấy ai có được .

Đợi mãi không thấy anh trả lời , cô bấm điện thoại gọi cho anh . chỉ thấy những tiếng tút dài , nhưng không ai nghe máy . Cô chờ đợi tới khuya , anh cũng không hề xuất hiện . Tại sao lại như vậy , chẳng lẽ anh sảy ra chuyện gì . Cô lấy điện thoại gọi cho Dũng , điện thoại được kết nối ,

- Alô ! Gì vậy như ?

- Anh có thấy anh Hoàng đâu không ạ ?

- Không . Có gì không em ?

- Cả ngày này em không thấy anh ấy đâu cả . Gọi điện thì không thấy bắt máy nhắn tin không thấy trả lời em lo quá !

Đầu dây bên kia im lặng một lúc rồi nói :

- Nó sẽ không sao đâu đừng lo . Như này ! .....

Ngưng một chút rồi nói tiếp :

- Thôi không có gì . Em đừng nghĩ nhiều !

Cúp máy , trong lòng cô có một cảm giác rất lạ . Dường như , tất cả như đang giấu cô cái gì đó .

Tựa hồ như có gì đó sắp xảy ra . Trong lòng cô một cỗ bất an cứ nổ lên .

Cùng lúc đó ở nhà Dũng ,

Đặt điện thoại xuống bàn , hai tay đan vào nhau , anh nhìn Hoàng nói :

- Thế cậu định trốn cô ấy đến bao giờ ? Liệu có trốn được cả đời không ?

- Tao thấy sợ khi phải đối diện với cô ấy . Tao sợ khi nhìn thấy cô ấy rồi , tao sẽ không thể buông tay .

- Trước sau gì mày cũng phải nói . Mày làm như thế cô ấy sẽ càng đau khổ .

- Thà để cô ấy hận tao sẽ dễ dàng quên tao hơn là để cô ấy đau khổ cả đời . Cũng may , tao và cô ấy chưa có gì níu kéo , nên sẽ dễ dàng cho cô ấy hơn .

- Tùy mày .tao không còn gì để nói nữa . rồi sẽ có lúc mày sẽ hối hận.

Ngày ....... Tháng ...... Năm ......

Một đám cưới linh đình diễn ra , chú rể là anh , còn cô dâu không phải là
cô . Tất cả đều đã biết ngoại trừ cô , tới tận bây giờ cô vẫn còn chưa biết chuyện gì đang xảy ra .

Gần tới giờ đón dâu , cô mới nhận được tin nhắn của một ai đó , mở tin nhắn mắt cô trợn trừng , hô hấp không thông ,

" Như ! anh Hoàng lấy vợ , em mau đến đây đi ! khách sạn Thiên Hà lầu hai . Em mau đến để nhìn rõ bộ mặt thật của hắn ta ! "

Cô chạy một mạch ra ngoài , bắt một chiếc xe taxi gần đó ,

Tại khách sạn Thiên Hà một người chạy vào phòng .

- Hoàng ! Cô ấy đang đến ! Mau chuẩn bị đi !

Gương mặt đang ủ dột , nổi lên một thoáng tia đau lòng , nhanh chóng lấy lại tinh thần , tỏ ra vui vẻ và hạnh phúc anh nói :

- Tất cả chuẩn bị ! Vào vị trí .

" Như à ! xin lỗi em . anh đành nợ em kiếp này ."

Cánh cửa bật mở , trước mắt cô là hôn trường sang trọng lộng lẫy . Nơi lộng lẫy này , hoàn toàn không dành cho cô mà là dành cho một người con gái khác , trái tim cô chợt đau đớn . nhìn thấy cô , anh trợn mắt nói lớn :

- Cô đến đây làm gì ? Nơi này không có chỗ của cô .

Giương đôi mắt đỏ hoe không giọt nước mắt , có lẽ cô đã khóc quá nhiều , nên giờ không thể rơi thêm giọt nước mắt nào nữa .Giọng nói nghẹn ngào :

- tại sao ? Tại sao anh lừa dối em ?

- tôi lừa dối cô ? Tôi lừa dối cô khi nào ? Cô có nhầm không ? Đã bao giờ tôi nói yêu cô chưa ? Người tôi yêu là cô ấy , chúng tôi cũng đã có con . Cô nhìn đi!

anh chỉ tay về phía người phụ nữ mang thai đó . Quả thật anh chưa bao giờ nói yêu cô , thậm chí nói thích cô anh cũng chưa từng nói , sờ lên bụng mình cô nghĩ

" cô ấy có thai con của anh , em thì sao ? Nơi đây cũng có giọt máu của anh , nó cũng là con anh đấy . "

Anh nói tiếp ,

- tất cả chỉ do cô tự ngộ nhận thôi . đừng ảo tưởng nữa ! Tỉnh mộng đi !

Bỗng nhiên nước mắt cô tuôn rơi , từng giọt, từng giọt , nước mắt cuối cùng cũng chảy thành dòng .

- Hoá ra từ trước tới nay , chỉ là em ngộ nhận , là tự em đa tình được . được em đi . Chúc anh hạnh phúc ! Em sẽ không làm phiền anh nữa . Vĩnh biệt .

Cô bỏ chạy ra khỏi hôn trường , Vĩnh biệt anh người cô đã từng yêu sâu đậm . Vĩnh biệt anh mối tình đầu của em . vĩnh biệt . Đột nhiên cô ngã ra bất tỉnh . Trong lúc ý thức cô mơ hồ , tựa hồ có một bàn tay bế cô lên .

Trong hôn trường , màn kịch đã kết thúc . Tất cả rời đi , để lại anh ngồi lặng lẽ ở đó . Lúc nhìn cô chạy đi , trái tim anh như bị ai đó bóp nghẹt . Anh muốn chạy theo cô , nhưng anh không thể . Anh không đủ can đảm để đuổi theo cô , nhìn tất cả những thứ anh làm để dành riêng cho cô , nhưng cuối cùng lại là thứ chôn vùi tình yêu của anh và cô . Anh đau , đau lắm , trái tim anh đã vỡ vụn rồi . bóp vỡ chiếc ly trên tay , bàn tay anh rướm máu , nhưng nỗi đau thể xác không đau bằng nỗi đau tinh thần của anh lúc này.

Bỗng chuông điện thoại reo vang đánh thức anh khỏi suy nghĩ . Không nhìn màn hình , anh nghe máy

- Alô ! Ai vậy ?

- Tao Vũ đây . Như ngất rồi !

Anh chồm dậy , hỏi dồn ,

- cô ấy có sao không ? Chuyện gì đã xảy ra ? Cô ấy giờ đang ở đâu ?

- Mày bình tĩnh đi ! Cô ấy không sao . Chỉ là .......

- Là sao mày nói đi ! Cô ấy bị làm sao ?

Vũ thở dài nói

- Cô ấy có thai rồi .

Điện thoại rơi khỏi tay , cô ấy có thai , đó là con của anh và cô , nó là kết tinh tình yêu của cô và anh . anh định lao đến chỗ cô nhưng anh chợt khựng lại . Anh không thể đến anh phải để cô quên anh đi . Cô phải hận anh như thế cô mới có thể quên được anh , để bắt đầu một cuộc sống mới . Cuộc sống không có anh . Nhặt điện thoại lên anh nói :

- khi nào cô ấy tỉnh , thì gọi cho mình nhé ?

- Được .

Dũng nói , anh cúp máy , lặng lẽ nhìn người con gái đang hôn mê trên giường , hai cái người này đâu còn là trẻ con nữa . tại sao cứ phải làm tổn thương nhau ? Cuộc sống còn bao nhiêu đâu mà phải làm tổn thương nhau đến mức này . chẳng thà hãy bên nhau trân trọng những giây phút cuối cùng này có phải hơn không ? Anh thở dài đau sót .

Một tiếng sau,

Cô tỉnh dậy , trước mặt cô là một màu trắng , trần nhà trắng , tường trắng chăn đệm cũng trắng tinh . nhìn một vòng rồi Ánh mắt cô nhìn về vũ .

- Là anh sao ? Đây là đâu ?

- Đây là bệnh viện .

- Vậy sao . Tại sao em lại ở đây ? Em không nhớ gì sao ?

- Không . Lúc em chạy ra khỏi hôn trường em đã ngất ,

Cô cụp đôi mắt nói

- Vậy sao ? Anh đã đưa em tới đây ?

- Đúng .

- Chắc giờ hôn lễ đã kết thúc rồi nhỉ .

- ừ đã kết thúc từ lâu .

Một giọt nước mắt trong suốt rơi xuống . Cô im lặng không nói gì nữa .

vũ mở miệng phá tan im lặng

- Em muốn ăn gì không ?

- Không .em không Muốn ăn gì hết .

- vậy Anh ra ngoài một chút .

- vâng anh đi đi !

Bên ngoài hành lang .

Anh bấm gọi cho Hoàng

- Alô . Cô ấy tỉnh rồi , mày muốn làm gì nữa ?

Nét mặt anh lo lắng.

- Không có gì . Tao tự có tính toán .

..........

- Tôi nghe nói , cô có thai ?

Cô không nói chỉ im lặng .

- Tôi bây giờ đã có gia đình , tôi không muốn có con rơi , cô bỏ đứa bé đi !

Anh quẳng cho cô một cọc tiền . Ánh mắt căm phẫn nhìn anh ,

- Tôi không cần tiền của anh cút đi ! Còn đứa bé anh yên tâm , anh đã không cần thì thôi tôi sẽ không giữ nó nữa . Anh yên tâm hưởng thụ hạnh phúc đi !

Cô ném lại cục tiền cho anh nhưng cục tiền bục ra bay khắp phòng . Đoạn cô bước ra khỏi phòng . Đến một góc khuất , đưa tay lên sờ bụng cô nói nhỏ

- Con à cha con không cần con , mẹ cần con . Mẹ sẽ yêu con bằng tình yêu mẹ đã dành cho cha con .

Từ nay tất cả tình yêu , sự hận thù mà cô đã dành cho anh , cô sẽ biến thành tình yêu để dành hết cho con .

Từ đó , cô biến mất khỏi cuộc sống của anh như cô chưa từng tồn tại . Nhiều lần anh thử đi tìm ,bnhưng vô ích cô như bốc hơi khỏi thế gian này . Cô ra đi để lại những nỗi đau và ân hận cho bao người .

Truyện convert hay : Độc Y Mẫu Thân Manh Bảo Bảo

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện